Cái thành phố này có phong cảnh tương tự Nam Kinh, cùng với cái tên tương tự, gọi là thành Nam.Bản thân cậu vô cùng trạch, mặc dù ở Nam Kinh nhiều năm, cũng chưa từng đi dạo thành Nam Kinh đàng hoàng. Bởi vậy đường sá thành Nam này có phải không khác biệt lắm với Nam Kinh hay không, cậu cũng không biết. Nhưng cậu có thiện cảm xa lạ với cái thành phố này.
Thời tiết cuối mùa xuân, trong không khí như là có một loại hương hoa, ánh mặt trời cũng lưu luyến, giống như cách biệt một ngày đông nên ôn nhu đều chiếu xuống. Kỳ Lương Tần ngồi ở trên xe bus, đeo tai nghe điện thoại nghe nhạc, ban nhạc Lộc Tiên Sâm hát 《 xuân phong mười dặm 》.
Tôi ở trên đường Nhị Hoàn nhớ đến em
Em ở trên ngọn núi phương xa xuân phong mười dặm
Hôm nay gió thổi mưa rơi về phía em
Tôi nói tất cả rượu đều không bằng em
Cậu nghe nhạc như vậy, tâm tình cũng tốt lên theo. Xe bus chạy qua cầu lớn trên sông, trên mặt sông ánh sáng lấp lánh, gợn sóng phiếm cảnh xuân, mỗi một làn sóng gợn đều mang theo màu vàng.
Nghiêm Tùng Vĩ nói cho cậu biết địa điểm gặp mặt ở một quán đồ Hàn gần nhà Đàm Thanh Thanh. Kỳ thật Đàm Thanh Thanh không thích ăn đồ Hàn Quốc, cô thích ăn món cay Tứ Xuyên, không cay không vui, khẩu vị cực nặng, nhưng mà sau khi quen biết Nghiêm Tùng Vĩ, cô lại đột nhiên khác người, giống như đã quên những ngày cùng ăn quán bên đường với Kỳ Lương Tần trước kia.
Bữa cơm này ăn thật sự có chút không có ý nghĩa, cậu căn bản là cái bóng đèn, Đàm Thanh Thanh và Nghiêm Tùng Vĩ anh anh em em, cậu mãnh liệt hoài nghi Đàm Thanh Thanh gọi cậu lại đây chính là muốn show ân ái cho cậu nhìn. Hai người ở đối diện vong tình hôn môi, đầu lưỡi cũng phát ra tiếng nước dính ướt, khiến Kỳ Lương Tần xấu hổ cúi đầu.
Nghiêm Tùng Vĩ lau lau khóe miệng, nói: "Có vị."
Đàm Thanh Thanh thẹn thùng cười, cười nói với Kỳ Lương Tần: "Cậu ăn đi, ăn đi, không cần quan tâm bọn tớ."
Kỳ Lương Tần nói: "No rồi."
"Vậy kế tiếp chúng ta đi đâu, đi quán bar chơi thế nào?"
Đàm Thanh Thanh lập tức lắc đầu: "Không thể đi, anh không biết mẹ anh ghét nhất em cái gì à, về sau em phân rõ giới hạn với mấy chỗ đó."
"Chúng ta chơi của chúng ta, mẹ của anh lại không biết."
Nhưng mà bọn họ đều đánh giá thấp Kỳ Lương Tần, không biết con người Kỳ Lương Tần ở mặt ngoài thanh thuần đơn giản, bên trong lại là trà xanh biểu*.
*Trà xanh biểu: ý chỉ những cô gái bề ngoài giả vờ thanh thuần, giả vờ cả người lẫn vật đều vô hại, kỳ thật có dã tâm rất lớn, thường thích cướp bạn trai của bạn mình.
Bởi vì Kỳ Lương Tần đã không còn là Kỳ Lương Tần lúc ký kết hợp đồng với Nghiêm Tùng Vĩ trước đây, chỉ muốn kiếm một khoản tiền nhanh chóng, mà y nghĩ tới lợi ích càng lâu dài, y muốn ở Nghiêm gia lâu hơn một chút, bởi vì trong mắt y có Nghiêm Bách Tông.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Thư Liêu Hán Chi Công Lược
FanfictionTác giả: Công Tử Vu Ca / Công Tử Ca Thể loại: đam mỹ, xuyên thư, ngọt sủng, hiện đại, "ưu điểm ngươi muốn hắn đều có" thật cao lãnh cấm dục công VS "miệng ngại thân thẳng" giả cao lãnh liêu hán* cuồng ma thụ, HE *Liêu hán: hiểu đơn giản là hấp dẫn n...