Nghiêm Bách Tông cõng Kỳ Lương Tần đến phía sau lầu ký túc xá mới buông cậu xuống. Ngẫu nhiên có bạn học đi múc nước ngang qua, lén nhìn bọn họ, nhưng mà đêm tối cho bọn họ vô tận dũng khí, Kỳ Lương Tần ôm eo Nghiêm Bách Tông, nỉ non nói nhỏ với hắn.Vành tai tóc mai chạm vào nhau, tràn ngập mùi yêu đương chua lè.
Kỳ thật hai người tạm thời tách ra là chuyện tốt. Nếu hai người cả ngày dính cùng một chỗ, trong lòng vẫn đè nặng một tảng đá lớn, luôn có chút khuyết điểm. Nếu tách ra, ngẫu nhiên gặp một lần, trong lòng Nghiêm Bách Tông không phải thẹn với lão thái thái nữa, mà là với Kỳ Lương Tần cậu. Mà áy náy và thương tiếc luôn có thể kích phát cho một người đàn ông đầy ngập nhu tình và đau lòng, cho nên bọn họ lưu luyến không rời như bây giờ, lại về dáng vẻ mà yêu đương vốn nên có.
Như vậy Kỳ Lương Tần cũng thoải mái hơn chút, không cần thừa nhận áp lực tâm lý lớn đến thế. Cho nên Nghiêm Bách Tông lại dọn về.
Nghiêm Tùng Vĩ nhìn thấy hắn mang theo rương hành lý trở về, nhanh chóng gọi một cú điện thoại cho lão thái thái: "Mẹ, anh cả dọn về rồi."
Lão thái thái nằm ở trên giường bệnh, hỏi: "Có dẫn người không?"
Nghiêm Tùng Vĩ sửng sốt một hồi mới kịp phản ứng lão thái thái hỏi chính là Kỳ Lương Tần: "Không có, hắn về một mình."
Lão thái thái cúp điện thoại, thở phào một hơi.
Rất nhanh chuyện Kỳ Lương Tần dọn đi, mọi người đều biết, đều tưởng chuyện kết hôn giả rốt cuộc bị lão thái thái biết, người phụ nữ trong mắt dung không nổi hạt cát như lão thái thái, hung ác lên liền đuổi Kỳ Lương Tần đi.
Trước đây mấy bà ấy biết bí mật này cũng không dám nói cho lão thái thái, chính là việc này nói cũng xấu hổ, cũng đều biết lão thái thái sĩ diện. Hiện giờ việc này lão thái thái đã biết, còn giận đến nhập viện, một đám chị em đều lại đây xem bà.
Mấy bà ấy tự nhiên hướng về phái lão thái thái: "Kỳ Lương Tần đó, trước kia nhìn rất hiểu chuyện nhu thuận, thế mà cũng là người như vậy, thật sự là biết người biết mặt không biết lòng!"
"Còn không phải sao. Chị Trương chị cũng đừng tức giận, tức giận vì người như vậy, thật sự không đáng!"
"Lão nhị nhà bà cũng quá ngốc, cứ như vậy bị người ta lợi dụng, tuy Kỳ Lương Tần kia nói là không vì bất cứ lợi ích gì mà đến hỗ trợ, nhưng mà cậu ta ở Nghiêm gia lâu như vậy, cũng được không ít lợi lộc rồi."
"Ánh mắt đầu tiên tui nhìn thấy Kỳ Lương Tần kia, đã cảm hắn khóe mắt đuôi mày cậu ta thoạt nhìn không an phận, biết câu người!"
Lúc trước như ong vỡ tổ khen Kỳ Lương Tần trên trời ít có dưới đất không ai bằng chính là mấy bà ấy, hiện giờ hạ thấp Kỳ Lương Tần đến cái gì cũng tệ cũng là mấy bà ấy, ai ai cũng thành Gia Cát Lượng. Nghiêm Tùng Vĩ lén nói với Nghiêm Bách Tông: "Anh đừng buồn bực, mấy bà ấy nói anh nghe một chút thì thôi."
Đây cũng không phải là nói đỡ cho mấy bà dì đó. Tình bạn giữa phụ nữ không phải chính là như vậy sao, mấy bà ấy cũng là trút giận thay lão thái thái. Kỳ Lương Tần với mấy bà ấy thì có quan hệ gì đâu. Mấy bà ấy để ý chính là lão thái thái. Lời nói tuy rằng thật thật giả giả, nhưng mà đều là để trấn an chị em của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Thư Liêu Hán Chi Công Lược
FanficTác giả: Công Tử Vu Ca / Công Tử Ca Thể loại: đam mỹ, xuyên thư, ngọt sủng, hiện đại, "ưu điểm ngươi muốn hắn đều có" thật cao lãnh cấm dục công VS "miệng ngại thân thẳng" giả cao lãnh liêu hán* cuồng ma thụ, HE *Liêu hán: hiểu đơn giản là hấp dẫn n...