_Bật nhạc khi đọc nha_
" Về sao? "_Hoseok nhìn Nam Joon và Jisoo cất tiếng hỏi
" Ừ. "
" Sớm vậy! Jisoo xin lỗi cô. "
" Cũng là tôi nói lời khó nghe với cô ấy nên mới thành ra thế này. Tôi mới là người phải xin lỗi vì đã làm phiền mọi người. "
" Không cần đâu, Seungyeon là loại người gì tôi biết mà. Chỉ mời vì nể mặt nhưng lại thích thể hiện. Mệt mỏi với cô ta thật. Công nhận là cô rất bản lĩnh khi chọc điên cô ta đấy. "
" Về trước đây. "_Nam Joon không để Jisoo nói tiếp mà trực tiếp chào tạm biệt Hoseok.
" Ừ. "
Ngồi chung xe với nhau Nam Joon vẫn vậy, không lên tiếng nói chuyện với Jisoo. Jisoo cũng không quan tâm vì cô còn bận nghĩ chuyện khác. Giờ thì Sehun cũng đã biết chuyện rồi. Không ổn chút nào.
" Kim Jisoo. "
"...."
" Kim Jisoo. "
"Hả? "
" Cô định ở trên xe hết đêm? "
" À tại tôi để ý. "
Jisoo mãi nghĩ đến chuyện trong đầu nên không biết mình đã về đến nhà.
" Cái áo tôi sẽ giặt sạch lại cho anh. "
" Vứt đi. "
Jisoo trợn cả mắt ngạc nhiên.
" Sao lại phải vứt? "
" Tôi không thích áo bị dính nước hay đồ ăn. "
" Vậy sao khi đó còn đưa cho tôi. "
" Cô quên trước mặt họ chúng ta là gì à? "
Phải rồi, trước mặt những người khác họ là vợ chồng. Việc Kim Nam Joon hành động như vậy cũng là lẽ tất yếu của một kẻ làm chồng thôi.
" Dù sao cũng cảm ơn vì việc vừa rồi dù đó không phải là ý định của anh. "
Jisoo cầm áo vào nhà, cô đi một mạch vào phòng, quăng chiếc áo khoác ngoài qua một bên, Bây giờ điều cô quan tâm là nên đối diện thế nào với Sehun.
" Jisoo em bệnh hả? "_Irene quan sát Jisoo suốt buổi ghi hình nhưng lại chỉ thấy cô đờ người, dễ mất tập trung. Irene thật rất lo.
" Em không sao. "
" Vậy thì phải tập trung vô chứ. Đang lo gì vậy? "
" Chỉ là..."
" Chuyện gặp Nam Joon ký hợp đồng sao? "
" À đúng rồi vụ đó. Khi nào em phải gặp anh ta vậy? "
" Em làm sao vậy, chị có gửi tin nhắn cho em mà. "
" Dạ? "
" Chị tưởng em biết rồi mới lo lắng. Nói vậy là em chưa coi tin nhắn sao? Em đang bị làm sao vậy, có chuyện gì? "
BẠN ĐANG ĐỌC
||𝘕𝛂𝔪𝑺ℴℴ|| Nam Thần Là Vợ Tôi
RomanceAnh đập mạnh tay lên tường dồn cả người con trai trước mặt vào một góc. " Nói, cậu là ai? " Người con trai cúi nhẹ xuống nhếch môi cười dưới chiếc nón lưỡi trai đen. " Tôi là ai? " " Tôi là vợ anh đấy, Kim thiếu gia. " Không phải đam đâu nhé :)