_Bật nhạc khi đọc nha_
Nam Joon tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, nhờ hôm qua uống thuốc nên anh đã đỡ hơn rất nhiều. Nhìn thấy Jisoo nằm ở dưới sàn làm anh giật cả mình. Anh không nghĩ là Jisoo lại chấp nhận nằm ngay đây để chăm sóc anh. Jisoo cựa mình sang phía Nam Joon, cô dụi mắt tờ mờ tỉnh, nhìn bộ dạng không thể ngáo hơn khi nhìn mình của Nam Joon liền nhíu mày.
" Tỉnh rồi sao? "
" Ừ, em ngủ đây cả đêm. "
" Ừ. Đỡ chưa vậy. "
" Đỡ rồi. em quan tâm tôi? "
" Đang trả nợ thôi, mấy lần trước anh chăm sóc tôi giờ chăm sóc lại, vậy là huề. "
" Em tính toán vậy sao ?"
" Chỉ là không thích mắc nợ. Anh nằm nghỉ đi. Tôi đi xuống chuẩn bị bữa sáng. "_Jisoo vừa dọn dẹp chỗ ngủ vừa nói.
" Liệu ăn được không đây. "
" Không muốn ăn thì nhịn đi tôi không ép. "
" À, đúng rồi, tôi định xây thêm phòng cho em. "
" Sao lại muốn xây phòng. "
" Để em ngủ ở ghế vậy không tốt. "
" Tôi ngủ được hơn năm tháng rồi anh mới nhận ra điều đó à? "
" Xin lỗi vì đã không để ý điều đó sớm hơn. "
" Nói chứ tôi không sao, cảm ơn đã quan tâm. "
" Dù gì cũng nên có chỗ ngủ đàng hoàng chứ? "
" Sao cũng được, tùy anh. "
Jisoo đi xuống nhà, sửa soạn cá nhân xong bắt tay vào bếp. Lâu rồi chẳng đụng đến bếp núc, chỉ sợ cả cách nấu cơm cô cũng quên chứ nói chi làm món ăn.
Nam Joon cũng từ phòng đi xuống, nhìn Jisoo đứng nấu ăn mới cảm nhận được là anh đang ở cùng nhà với một người con gái. Mấy ngày qua anh có cảm giác như mình đang nuôi một đứa con khó chiều vậy.
" Giờ mới được nhìn thấy bộ dạng này của em. "
" Anh xuống hồi nào vậy? "
Jisoo quang ra nhìn Nam Joon. Nam Joon không nói gì đi lại chỗ Jisoo chỉnh sửa giúp cô.
" Tay cầm dao sai rồi. "
Nam Joon nắm lấy tay Jiso chỉnh lại, tay còn lại giữ lấy đồ rồi cầm tay Jisoo cắt xuống.
" Cắt theo đường như vậy mới đúng. Không phải muốn cắt sao là cắt đâu. Cổ tay đừng cứng quá, cán dao phải cầm như vậy mới.... "
Con dao trên tay Jisoo rơi xuống, Nam Joon bị giật vì mình chưa kịp làm gì. Nam Joon buông tay Jisoo ra, anh lùi lại. Jisoo vẫn đang quay lưng về phía anh. Anh cảm nhận được cô đang run.
" Em không sao chứ? "
Jisoo nắm mắt lại cố để ngăn bản thân mình nhớ lại. Cô không có tâm trạng để trả lời Nam Joon. Jisoo đặt hai tay chống lên kệ bếp. Cô lắc nhẹ đầu để Nam Joon biết.
Cô ấy làm sao vậy?
" Đồ em cần đã mua chưa ạ? "
" Mua rồi. Năm nay em tự mình đến chứ không tặng quà thôi hả? "
BẠN ĐANG ĐỌC
||𝘕𝛂𝔪𝑺ℴℴ|| Nam Thần Là Vợ Tôi
RomantizmAnh đập mạnh tay lên tường dồn cả người con trai trước mặt vào một góc. " Nói, cậu là ai? " Người con trai cúi nhẹ xuống nhếch môi cười dưới chiếc nón lưỡi trai đen. " Tôi là ai? " " Tôi là vợ anh đấy, Kim thiếu gia. " Không phải đam đâu nhé :)