Chương 10: Labrador [3]

3.2K 224 1
                                    

Anh vừa dứt lời, mọi người đều giật mình, "Chắc chắn không?"

Giản Diệc Thừa gật đầu, "Chắc đến tám, chín phần, tuy nhiên để đảm bảo vẫn nên đưa đến cho pháp y giám định."

Lý Trường Phong chỉ định, "Tiểu Vương, cậu mang đến chỗ pháp y giám định đi."

Tiểu Vương lập tức thi hành nhiệm vụ, còn những người khác cũng dừng việc bàn nơi ăn uống, trở lại ghế ngồi chờ kết quả giám định. Bởi vì mọi người đều hiểu rõ, nếu đó thật sự là một khúc xương người thì chắc hôm nay sẽ phải tăng ca rồi.

Trong lúc đợi kết quả, mọi người thuận miệng nói chuyện:

"Chú chó này lần trước cũng báo một vụ án mạng đúng không? Nếu như lần này cũng là một vụ án thì thật sự thần kỳ lắm!"

"Còn không phải sao? Một lần còn có thể nói là tình cờ, nếu hai lần thì không còn đơn giản như vậy nữa. Con chó này thật sự thành tinh rồi."

"Có thành tinh hay không thì không biết, nhưng chắc chắn chỉ số thông minh của con chó này rất cao, không kém chó nghiệp vụ là bao đâu!"

...

Giản Diệc Thừa cũng không đứng dậy, ngồi chồm hỗm trên mặt đất nhìn chằm chằm Nhị Lang Thần, lên tiếng hỏi, "Nói cho anh biết, em phát hiện ra khúc xương này ở đâu?"

Mọi người trong văn phòng thấy anh rất nghiêm túc thì cười đùa, "Giản Diệc Thừa, cậu thực sự coi nó như người báo án mà hỏi thăm đấy à?"

Lâm Lang cười cợt góp vui, "Có khi thế thật đây, chú chó này thông minh lắm. Được rồi, Giản Diệc Thừa, cậu hỏi đi, tớ sẽ ghi chép!"

Mọi người vui vẻ nhìn hai người cười đùa. Lý Trường Phong lắc đầu, đúng là người trẻ tuổi, trí tưởng tượng phong phú, thứ gì mới đều tiếp thu rất nhanh, tính tình cũng hài hước không khô khan như cảnh sát thế hệ trước bọn họ. Cũng chẳng biết việc đấy tốt hay không tốt, nhưng từ khi hai người họ gia nhập, cả đội đã tràn đầy sức sống, cũng náo nhiệt hơn trước. Không còn những khuôn mặt buồn bực cau có vùi đầu điều tra vụ án nữa.

Giản Diệc Thừa không tham gia đùa giỡn, anh nghiêm túc quan sát Nhị Lang Thần, hơi suy nghĩ một chút rồi nói, "Tôi đoán được là ở đâu rồi."

Mọi người rất ngạc nhiên, "Thật hay giả vậy? Cậu trao đổi ý thức với nó sao?"

Giản Diệc Thừa rất nghiêm trang, chú chó cũng bày ra dáng vẻ đây là chuyện có thật khiến mọi người cảm thấy quả thật bọn họ đang trao đổi suy nghĩ!

Giản Diệc Thừa không nói gì, vỗ đầu Nhị Lang Thần, "Khổ cực cho em rồi, đi về trước đi. Trên đường nhớ chú ý an toàn."

Nhị Lang Thần nhìn anh rồi lập tức quay người đi.

Lâm Lang vội hỏi, "Vì sao để nó đi vậy, sao không để nó dẫn chúng ta đến hiện trường?"

Giản Diệc Thừa nhìn anh ta một cái, nói, "Không phải nó đã dẫn chúng ta đi một lần rồi sao?"

Lâm Lang sững sờ, "Sao tớ lại không biết vậy?"

Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú CưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ