17.

135 23 2
                                    

Ngày hôm sau, Mẫn Châu giao thư từ chức. Tống Tử Hào liền giữ cô lại, Mẫn Châu kiên quyết phải đi, hắn cũng phải phê duyệt, nhưng lại muốn có một yêu cầu, cô phải hoàn thành tốt các công việc ở trong tay rồi mới chuyển giao cho người khác. Vừa phải vội vàng xử lý chuyện tình cảm, vừa phải vội vàng ứng phó công việc, Mẫn Châu càng thêm bận, nhưng nghĩ đến một người, cô liền cố gắng, nhưng là mỗi ngày đều phải chờ đến mười giờ mới có thể về nhà, điều này làm cho cô cảm thấy rất có lỗi với Hữu Trân. Nhưng mà, Hữu Trân dường như cũng rất bận, có đôi khi cô về đến nhà mà không thấy bóng người An Hữu Trân,hơn nữa mỗi lần Hữu Trân trở về luôn mệt mỏi, quay đầu liền ngủ. Cô đau lòng cho nàng, khuyên nàng không nên quá say mê trên sàn khiêu vũ, Hữu Trân cười cười, không để ý đến.

Bận hai tuần, cô cũng bàn giao công việc cho người kế nhiệm, công việc của cô ít đi một nửa. Tống Tử Hào sau khi nhận thư từ chức của cô ba ngày sau liền đi công tác Mỹ, cũng không ảnh hưởng đến cô.

Hôm nay, Mẫn Châu không có tăng ca, sớm đã tan sở. Cô về đến nhà, mua một bó hoa tươi, nghĩ muốn cho Hữu Trân một sự bất ngờ. Nhưng mà không có nhìn thấy An Hữu Trân, vì thế ra ngoài tìm nàng. Cô biết vài nơi Hữu Trân hay đi, liền tìm từng chỗ một.

Cuối cùng ở sàn nhảy trong một quán bar nhìn thấy Lương Mộng Nhàn cùng An Hữu Trân đang khiêu vũ.

Hữu Trân cùng Lương Mộng Nhàn thân thiết bên nhau, cùng với âm thanh và chuyển động tay chân, hai người giống như có ma lực, không khí trong sàn nhảy tăng vọt. Hai người bọn họ đều ăn mặc cực kỳ gợi cảm, hơn nữa khiêu vũ bốc lửa, người xem bên cạnh phải huyết mạch phun trào.

Sau khi xong một bài, Lương Mộng Nhàn cúi đầu hôn Hữu Trân, Hữu Trân cũng chủ động hôn trả, hai người hôn không thể chia lìa, không khí trong sàn nhảy lại nóng hơn.

Mẫn Châu đứng đó mà nhìn hai người trong sàn nhảy, đột nhiên cảm giác được thế giới yên tĩnh, cô không nghe được âm thanh ồn ào xung quanh, nhìn lên đám người trong sàn nhảy, nhìn lên hai người kia, nhìn lên nụ hôn kia.

Hữu Trân cùng người khác hôn môi!

Ý nghĩ này lóe ra trong đầu Mẫn Châu, không thể ngờ được.

Hữu Trân cùng Lương Mộng Nhàn tách ra, Mộng Nhàn nhìn Hữu Trân trong mắt chứa thâm tình nồng đậm, "An Hữu Trân, tôi yêu cô."

Hữu Trân cười yếu ớt nhìn Lương Mộng Nhàn, không trả lời.

Lại một khúc nhạc vang lên, hai người lại bắt đầu nhảy. Hữu Trân thật sự thích cùng Lương Mộng Nhàn khiêu vũ, cùng cô ấy khiêu vũ như có thể phóng ra sự cuồng nhiệt ở trong lòng, cảm giác ấy, giống như khi cùng với Mẫn Châu làm tình. Đáng tiếc, Mẫn Châu gần đây bận việc quá mệt mỏi, nàng cũng không muốn đi gây thêm sức ép cho cô, thầm nghĩ muốn cô nghĩ ngơi thật tốt.

Hữu Trân đắc ý nhìn trong bể người bọn họ mê muội nàng, nàng là hồ ly tinh, nàng thích câu dẫn người khác, nàng muốn cho toàn bộ thế giới vì nàng mà điên cuồng. Cái này không liên quan đến tốt xấu, cũng không phải nàng vượt quá giới hạn, mà chính nàng thích được người khác yêu tha thiết, làm cho người ta có cảm giác mê muội.

[Cover_Hoàn] [JinJoo] Chuyện tình ngàn năm giữa sói và hồ ly. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ