Chương 72

139 5 1
                                    

Ngày hôm sau, Kim JaeJoong liền đặt vé máy bay về nước, trước khi đi còn mời vài người bạn tốt ở Mỹ ăn cơm, trong đó có Choi BoRa, cũng có Xiubin.

Mấy người ngồi trong quán thịt nướng ăn đến quên trời đất, vui vẻ đến cuối buổi, Kim JaeJoong mới mở miệng tuyên bố.

"Ngay mai tôi sẽ về Hàn Quốc ."

Những người khác đều ngẩn ra, Choi Bora dẫn đầu hỏi: "Anh đi rồi ai dẫn dắt em?"

"Công ty sẽ phái người đến đây tiếp nhận."

"Không phải chỉ về vài ngày sao?" Xiubin hỏi.

Kim JaeJoong nhìn thiếu niên vẻ mặt đơn thuần, lên tiếng trả lời: "Chắc là sau này sẽ không quay lại Mỹ nữa đâu."

Mọi người trên bàn đều trầm mặc, không khí vui vẻ lúc nãy liền lạnh đi, giống như một nồi lẩu nóng hổi bị hắt một ca nước lạnh, chỉ còn lại nỗi đau trong lòng.

"Về nhà là chuyện đáng mừng nha! Đến đây! Em kính anh một ly! Người đại diện yêu nghiệt của em!" Choi Bora cũng hiểu được một chút về tình cảnh của anh, cho nên hoàn toàn tỏ vẻ lý giải, trực tiếp dẫn đầu khôi phục không khí.

Những bằng hữu còn lại tuy rằng cảm thấy đáng tiếc, nhưng là cũng hiểu được một mình nơi xứ người rất vất vả, hiện tại bằng hữu có thể trở về, cũng nên thay anh vui vẻ.

Cho nên không khí lại sinh động lên!

"Hỗn đản về nước mà không nói trước! Không được! Hôm nay nhất định phải cho cậu gục tại chỗ luôn!!" Nghe vậy, Kim JaeJoong chỉ cười phụng bồi. Nhưng vẫn là chú ý tới Xiubin biểu không tốt, đứng lên đi ra ngoài.

"Tôi ra ngoài một chút, lát nữa sẽ quay lại uống với các cậu ~" Nói xong, Kim JaeJoong cũng đi ra ngoài.

Không khí ban đêm ở New York kỳ thật cũng không tốt lắm, bầu trời đáng lẽ phải có màu xanh đậm, lại bởi vì ô nhiễm mà nhuộm lên một lớp men xám.

Kim JaeJoong đến bên cạnh Xiubin, lấy điếu thuốc từ trên tay nó, ấn lên tường, dập tắt.

"Sao không cho em hút thuốc?"

"Sao cậu lại muốn hút?"

Xiubin quay đầu đi không nhìn Kim JaeJoong, nhưng trong ánh mắt vẫn không giấu được đau thương. Không muốn bị bại lộ.

Kim JaeJoong thở dài, tuổi trẻ thật quật cường, Jung YunHo cũng từng như vậy. Nếu nói muốn yêu người nhỏ tuổi hơn rồi dạy người ta trưởng thành, như vậy đời này dạy một mình Jung YunHo cũng đã cũng đủ mệt mỏi.

"Cậu còn trẻ, tương lai còn rất dài, mà tôi đã vật lộn rất nhiều, hiện tại về nhà, cũng chỉ muốn chăm sóc ba mẹ, cho họ ăn ngon ngủ ngon." Rốt cuộc vì sao tôi phải giải thích nhiều như vậy.

Xiubin rốt cục quay đầu nhìn Kim JaeJoong: "Như vậy, Jung YunHo thì sao?"

Kim JaeJoong sửng sốt, anh thật đúng là đã quên mất trên thế giới còn có cái gọi là Google.╮[╯_╰]╭

Nhưng cũng không cần phải tiếp tục :"Đó là người tôi đã từng yêu."

"Vậy lần này anh trở về..."

Bạn trai lớn tuổi của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ