Chương 38: Nhường

8.5K 312 35
                                    



“Anh muốn đi theo hộ tống người nào đó.”

(Editor: Cảnh báo chương này ngược cẩu)

Hoắc Yên ngồi trên ghế xoay của Phó Thời Hàn, cúi đầu điền thông tin trên tờ phiếu đăng ký.

“Anh đây chính là không trâu bắt chó đi cày mà.” Cô điền xong thông tin, bực bội đập vào ngực Phó Thời Hàn, dày vò anh một chút: “Em còn chưa đồng ý, anh lại nói ra trước mặt mọi người, không đồng ý cũng phải đồng ý.”

“Nếu không đồng ý.” Đầu ngón tay thon dài của Phó Thời Hàn vân vê tờ phiếu đăng ký: “Vậy anh xé nó.”

“Ôi!” Hoắc Yên nắm chặt tay Phó Thời Hàn: “Không cho phép xé.”

Khóe miệng Phó Thời Hàn cố nén ý cười: “Cho dù anh không nói gì, em cũng sẽ đăng ký.”

Hoắc Yên bất mãn càu nhàu: “Anh thật thông minh, đoán trước được tất cả mọi chuyện.”

Phó Thời Hàn đưa tay vén mấy sợi tóc mai ra sau tai cho Hoắc Yên, sau đó nhẹ nhàng tiến lại gần bên tai cô: “Yên Yên, Hàn ca của em, là người hiểu em nhất trên thế giới này.”

Hơi thở của anh gần trong gang tấc, môi mỏng như chạm vào vành tai Hoắc Yên khiến sắc mặt cô đột nhiên đỏ bừng, đưa tay đẩy bộ ngực cứng rắn của anh ra: “Anh đừng tưởng trên mặt mình dát vàng.”

Ý cười trên môi Phó Thời Hàn nở rộ, không cần kiêng kỵ điều gì, thật sự là hồng nhan họa thủy.

Anh chưa từng làm điều đó trước mặt người ngoài, nếu không không biết có bao nhiêu thiếu nữ vì muốn giành được nụ cười này mà trái tim ngứa ngáy, hàng đêm mất ngủ.

Hết lần này đến lần khác anh chỉ gây họa cho mình cô.

**

Khai giảng học kỳ mới sắp tới, vòng đấu loại nhanh chóng bắt đầu tiến hành.

Các bạn học đăng kí tham gia dự cuộc thi không ít, nhưng chính thức vào được vòng bán kết chỉ lác đác vài người, phần lớn mang tâm thái thi thử một chút, cũng không hề thật sự chuẩn bị.

Phó Thời Hàn thi đấu ở vòng loại với thành tích đứng đầu, Hoắc Yên nằm trong nhóm hai mươi người có thành tích đứng đầu nhưng vẫn bị anh vượt xa.

Cuộc thi《Siêu trí tuệ》liên kết giữa các trường đại học, mỗi trường sẽ chỉ có một thí sinh tiến vào phòng chung kết, cùng với các sinh viên ưu tú đến từ các nơi trên cả nước tiến hành PK tranh chức vô địch.

Hoắc Yên không chút nghi ngờ, người đứng đầu của đại học S khẳng định là Phó Thời Hàn, thậm chí có thể là nhà vô địch của cả nước.

Từ nhỏ đến lớn, bất kể là cuộc thi gì, anh đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất, ưu tú không gì so sánh được.

Trong quán cà phê của thư viện, Hoắc Yên lên mạng tải đề thi trong kho dữ liệu, sau đó cùng luyện đề với Phó Thời Hàn.

Sau một lượt đấu, Hoắc Yên ngồi phịch trên ghế.

“Anh là ma quỷ hả?!”

Tiểu ôn nhuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ