Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Jeongyeon cuối cùng cũng đã tốt nghiệp.
Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Park Jimin vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng.
Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua.
Lễ tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Jimin dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau.
“Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Hirai Momo buồn rầu.
“Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Irene hảo tâm đề nghị.
Momo thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…”
Jeongyeon không trở về thành phố G, bởi vì Jimin đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác gái đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Jeongyeon rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM.
Jimin còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Jimin nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm.
Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ.
Đồng nghiệp tụ tập, Jimin lại phải đến phiên tòa cùng với đối tác. Lúc về đến thì cũng đã hơi muộn. Mọi người bình thường hình như đều muốn trừng phạt bọn họ, ào đến chúc rượu.
Cách dưỡng sinh của nhà họ Yoo là —— uống ít rượu. Jeongyeon lại không thể khước từ, miễn cưỡng uống mấy chén đã cảm thấy khó chịu. Trái lại Jimin, ứng phó rất thích đáng, không gặp một chút khó khăn nào.
“Chậc, các cậu bình thường nhất định là rất oán hận tôi đúng không?” Anh sảng khoái đón lấy chén rượu từ tay Jeongyeon mà uống cạn, “Dám nhẫn tâm bắt nạt bà xã của tôi như vậy.”
Lee Dongsuk rất nhanh mời anh một ly, nói: “Nào dám đâu. Ai mà chẳng biết cô ấy chính là bà xã bảo bối của cậu chứ. Chỉ là hiếm khi chị dâu cũng ở đây nên mọi người vui vẻ chút thôi.”
Jeongyeon nhìn một đống ghế ngồi lộn xộn, cảm thấy ngực có chút khó chịu, lại thấy Jimin đang bị vây quanh nên lén rời khỏi nhà hàng, ra ngồi ở ghế đá ven đường. Ban đêm hơi lạnh khiến đầu cô được thanh tỉnh không ít, hai má đã có chút nóng nóng.
Chỉ chốc lát sau, Jimin tìm ra, bàn tay sờ lên mặt của cô hỏi: “Em khó chịu hả?”
Cô lắc đầu, ôm lấy thắt lưng của anh, nói: “Có hơi nóng, có thể là do em không quen uống rượu.”
Jimin cởi áo khoác, choàng lên vai cô, lại sờ sờ cổ và trán của cô, nói: “Chúng ta về nhà đi.”
“Không phải chúng ta chỉ vừa mới tới sao?” Jeongyeon cảm thấy thật ngượng ngùng, cô không muốn mọi người bị mất hứng như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
JEONGMIN ~ Ai Là Của Ai (Chuyển Ver)
RomanceTác giả: Thuần Vu Lưu Lạc Văn án: Ai Là Của Ai, câu hỏi này tưởng chừng rất dễ trả lời nhưng thực ra đó là những câu trả lời không thể nào chính xác được. Câu chuyện tình yêu giữa họ cũng vậy, đều là những tài năng ưu tú trong những li...