Chương 59: Ngọt!

4.3K 70 7
                                    

''Anh định khi nào gặp Lãnh ca ?'' Thanh Di ngồi trên đùi Hoàng Thiên hỏi.

Từ lúc hai người nói ra hết mọi chuyện thì chưa lúc nào rời nhau cả. Hoàng Thiên ăn đậu hủ một cách trắng trợn, ôm-hôn-sờ đều có, Thanh Di ban đầu còn nhắc nhở nhưng càng về sau thì cô cứ mặc anh muốn làm gì thì làm.

''Nhất định sẽ gặp. Để còn đường đường chính chính cưới em về nữa chứ.'' Lại sờ, vừa xoa xoa bụng cô vừa nói - "Em gầy hơn phải không? Sao lúc đầu anh lại nhận không ra nhỉ, phải vổ béo lênh !''.

''Chắc vậy !'' Cô hờ hững trả lời.

''Đúng rồi, sao em lại đến đây? Anh nhớ tối qua...'' Anh nhớ lại chuyện hôm qua có người cầu hôn cô, cô còn gật đầu đồng ý. Đôi mắt có chút buồn và hơn hết là sợ, sợ Thanh Di nói cô thật sự đã đồng ý người đó.

''Hôm qua làm sao ?'' Thanh Di biết nhưng cố tình hỏi lại.

''Thì có người cầu hôn em.''

''Anh đã thấy những gì ?''

''Anh thấy...em đã nhận lời.''

''Thế là anh bỏ về? Và có ý định từ bỏ em, từ bỏ tình cảm của anh dành cho em ?''

''Anh không có nghĩ vậy. Chỉ là anh biết mình đã làm tổn thương em nên anh nghĩ...nếu em thật sự hạnh phúc với người đó thì anh sẽ...'' Một đôi môi mềm áp lên môi anh ngăn chặn những điều anh sắp nói.

''Tên ngốc! Anh nghe cho kĩ đây! Ngoài anh ra em không thể yêu ai được nữa.''

''Ưm...!'' Bàn tay cứng rắn nhưng lại dịu dàng ấn gáy Thanh Di làm môi hai người chạm nhau, dây dưa. Đôi môi ngọt ngào hôn không biết bao nhiêu mới thấy đủ, mút bao nhiêu lâu mới làm cho anh hết nghiện, anh chỉ dám nân niu mà cắn nhẹ cho bỏ ghét ai bảo môi cô thơm như vậy, ngọt như vậy. Lưỡi hai người quấn lấy nhau, trao đổi nước bọt còn nghe cả tiếng cả hai cháo lưỡi với nhau.

''Đói không? Anh đi làm gì đó cho em ăn.'' Hoàng Thiên thật sự muốn nhiều hơn nữa nhưng anh biết cơ thể Thanh Di không khỏe lại vừa xuất viện không lâu nên đành ép bản thân mình dừng lại để không phải làm cô bị thương.

''Ừm! Thức ăn nhẹ thôi, càng thanh đạm càng tốt.'' Thanh Di biết Hoàng Thiên đang kiềm chế nhưng cô hiểu rõ cở thể mình không chịu nổi.

''Sao vậy? Em không khỏe à?'' Lập tức lo lắng.

''Bác sĩ nói trong một tháng này em không được ăn quá nhiều dầu mở và tuyệt đối không ăn cay, uống những thứ có nồng độ cồn. ''

''Không sao! Anh vẫn sẽ vỗ béo em bằng được.'' Hoàng Thiên dùng ngón trỏ vuốt mũi cô rồi bế cô vào nhà bếp bảo cô 'chỉ cần ngồi đó và ngắm anh làm là được', thật ra là anh không muốn bỏ lỡ một phút giây nào được ở cạnh cô.

________

"Hôm nay Hoàng Thị có việc gấp, cần anh xử lý và anh muốn em đi cùng.'' Vừa ngủ dậy Hoàng Thiên đã nhận ngay điện thoại khẩn ở Hoàng Thị, bắt buộc anh phải đến nhưng người nào đó lại cứ luyến tiếc thân người mềm mại ôm mãi không muốn buôn.

''Ừm!'' Thanh Di nằm trong vòng tay anh chẳng buồn mở mắt trả lời.

''Ngoan ghê!'' Hoàng Thiên vui như con nít được kẹo, hôn lên trán cô.

Bà chị lạnh lùng, em là của anh !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ