"Một ly cà phê" một đêm không ngủ đội trưởng tổ trọng án Chu Chính Đình lựa chọn từ bỏ đống hồ sơ kia, đi vào cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn nâng cao tinh thần.
Nữ chủ tiệm đang xem video lưu luyến rời mắt khỏi điện thoại, đi lấy cà phê cho Chu Chính Đình.
"Ikun?" Chu Chính Đình khóe môi treo lên ý cười,nhìn người đang cao cao tại thượng đứng trên sân khấu của riêng cậu làm người hâm hộ chói loà trong video kia.
"A? Đúng vậy, tôi cảm thấy Khôn Khôn hảo soái." Nữ chủ tiệm phảng phất kinh ngạc khi Chu Chính Đình biết tên fandom của Thái Từ Khôn, "Anh cũng thích cậu ấy sao?"
"Ân, rất thích." Chu chính đình thanh toán tiền, bưng cà phê rời đi, khóe miệng tươi cười từ đầu đến cuối đều không biến mất.
Thời điểm Chu Chính Đình mới quen Thái Từ Khôn, cậu ấy không có bạo hồng như hiện tại, là một tiểu minh tinh tuyến mười tám không ai biết tên, lúc đó Chu Chính Đình cũng chưa phải là đội trưởng tổ trọng án, anh chỉ mới tốt nghiệp được phân đến đồn công an.
Ba năm trước đây.
Hôm nay lại là ca đêm, chu chính đình đối trực đêm ban loại chuyện này thực mâu thuẫn, bởi vì có một cái nguyên nhân khó có thể mở miệng đó chính là anh sợ quỷ. Đường đường là một cảnh sát được nhân dân tin tưởng là chỗ dựa vững chắc nhưng lại sợ quỷ, nếu tin này mà truyền ra ngoài chắc làm người ta cười đến rụng răng.
Không biết có phải cố tình hay không mà đêm nay cộng sự của anh bị phái tới phố tây điều tra, để lại Chu Chính Đình một mình ở lại đồn trực ban. Đã tới nửa đêm nhưng Chu Chính Đình vẫn không có một tia buồn ngủ, sợ lúc nhắm mắt không biết có thứ gì từ trong bóng tối chạy ra.
Ngày thường nghe được những chuyện quỷ quái đó, giây phút này lại hiện rõ lên trong đầu anh, thế cho nên thời điểm điện thoại phòng trực ban vang lên, Chu Chính Đình giật mình lăn từ trên sofa xuống, mông đụng trúng mặt đất đu điếng mà còn theo phản xạ đưa hai tay ôm đầu, chờ tiếng chuông vang lên vài cái mới phản ứng lại đi nghe.
"Uy, nơi này là 110" Chu Chính Đình tận lực để cho tiếng của mình bình thường nhất.
"Nơi này có người muốn nhảy sông tự tử, ở" người bên kia nói ra một chuỗi địa chỉ."Tốt,tôi lập tức đến." Chu Chính Đình lúc nói xong mới lập tức phát ngốc, anh chỉ có một mình, nửa đêm, đến bờ sông hẻo lánh? Nhìn xung quanh bốn phía một lúc, xác nhận thật sự không có ai mới đi.
Trên đường lái xe đến bờ sông, Chu Chính Đình nghĩ mãi, người này có phải bị ngốc không?
Bây giờ là tháng chạp, thời tiết rất lạnh lại đi nhảy sông?
"Vị này, bình tĩnh một chút, có cái gì luẩn quẩn trong lòng ngài nói với tôi, không cần làm việc ngu ngốc." Chu Chính Đình nhìn người ăn mặc đơn bạc kia, tóc hỗn độn đứng bên thành cầu, dưới cầu chính là dòng sông chảy xiết, còn có một người đứng phía sau duy trì khoảng cách với người kai, ý đồ khuyên bảo, hẳn là chính là vừa mới báo cảnh.
"Đồng chí cảnh sát ngài tới thật là tốt quá, tôi vừa mới tan làm về,trên đường về nhà tôi thấy vị ca ca này đứng bên thành cầu, ta sợ anh ấy nghĩ quẩn liền báo cảnh. Nếu ngài đã tới, tôi đây liền về trước ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khôn Đình] Goodnight my baby
Fanfiction"Không cần nói xin lỗi, em muốn nghe anh yêu em." "Anh yêu em". "Thật tốt, nguyện vọng sinh nhật của em rốt cuộc cũng thành hiện thực." Nguồn: yuka_zzt