"Mời khách mời khách!" Justin và đoàn người vây quanh Chu Chính Đình vừa mới tranh cử thành công xong.
"Được được được, mời mời mời." Chu chính đình cũng thực vui vẻ, năng lực của anh được mọi người công nhận.
Mọi người liền đề nghị đi ăn lẩu.
"Cảm ơn các bạn đã đồng hành với chúng tôi." Thái từ Khôn nói xong câu cuối cùng này, cúi đầu với khán giả dưới khán giả một cái, nước mắt cũng có chút khống chế không được.
"Tôi tin chúng tôi sau này còn có cơ hội hội tụ với nhau, lại đứng trên sân khấu biểu diễn cho các bạn." Châu Duệ nói, thanh âm cũng có chút nghẹn ngào.
Kết thúc sân khấu, tất cả mọi người đều thực thương cảm, trong lúc nhất thời không khí cũng rất buồn.
"Chúng ta cùng nhau đi ăn lẩu một lần đi?" Thái từ Khôn đề nghị.
"Được!" Nhắc tới ăn, mọi người lại hứng thú lên.
Vì thế, Thái từ Khôn cùng Chu Chính Đình cùng ăn ở quán lẩu một lần nữa.
Chu Chính Đình đang cảm thấy cửa hàng này có điểm quá vắng khách, chỉ có mười người bọn họ, sau đó không đến hai phút, lại có một đoàn người nữa đến, anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa làm chiếc đũa trong tay rớt vào trong nồi.
Thái từ Khôn ở phía sau bọn anh, an tĩnh nghe bọn họ ríu rít trò chuyện, cuối cùng vào tiệm, liền thấy được Chu Chính Đình đang cắn đũa, sau đó đem toàn bộ biến hóa biểu tình trên mặt anh thu vào trong mắt.
"Chỗ này có người ngồi trước rồi sao" Thái từ Khôn ngồi xuống bên cạnh anh, bởi vì đoàn người của anh có 10 người, nên một bàn kia ngồi sáu người, bàn của Chu Chính Đình chỉ có 4 người ngồi.
Justin thay Chu Chính Đình lắc lắc đầu.
"Oa, đây không phải Thái từ Khôn sao!" Trong đội có một thành viên nữ, liền nhận ra Thái Khôn đang mang mũ.
"Suỵt" Thái từ Khôn làm động tác im lặng với cô.
Nữ thành viên kia lập tức che miệng lại, gật gật đầu.
Ngay trước mặt anh lại bắt đầu đùa giỡn sao? Chu Chính Đình nghĩ như vậy liền giẫm lên chân cậu.
Thái từ Khôn hít hà một hơi, vỗ vỗ chân dưới bàn xin anh tha.
"Khôn Khôn, sao cậu lại ngồi bàn khác? Lại đây cùng chúng tôi ngồi đi." Vương Tử Dị tiếp đón Thái từ Khôn.
"A, không cần, chín người không ngồi được một bàn, tớ ngồi đây cũng được." Thái từ Khôn vừa trả lời vừa nhìn sắc mặt của Chu Chính Đình,quả nhiên, giây tiếp theo anh liền đưa tay nhéo eo cậu.
Justin ở bên cạnh nên nhìn động tác này rất rõ ràng, chậc chậc chậc, nhìn rất đau.
Cả buổi, Thái từ Khôn đều gắp thịt vào bát cho anh, còn hai lần đi lấy nước chấm cho anh, nhưng anh một câu cũng không nói với cậu, chỉ nói chuyện với đồng đội.
Chu Chính Đình ăn xong phải về trước, TháiTừ Khôn lại nói với anh: "Ở nhà chờ em, em lập tức trở về."
Dọc theo đường đi nữ đội viên kia hỏi anh về chuyện quan hệ của cậu và anh rốt cuộc là gì, anh lại nói dối.
Thái từ Khôn thực giữ chữ tín, Chu Chính Đình vừa trở vờ chưa được hai mươi phút thì cậu đã trở về.
"Chính Chính" Thái từ Khôn ôn nhu gọi.
Chu chính đình vẫn như cũ sắc mặt không tốt.
"Anh muốn như thế nào" Thái từ Khôn thử thật nhiều biện pháp nhưng anh vẫn như cũ mặt không biểu tình
"Anh muốn thế nào em cũng liền đồng ý sao?" Chu chính đình hỏi ngược lại
"Anh, anh muốn thế nào?" Thái từ Khôn đột nhiên có một loại không tốt cảm giác.
"Anh muốn thượng em." Chu chính đình chậm rãi tới gần cậu.
Thái từ Khôn nhìn anh mang theo nụ cười tà mị tới gần, cảm thấy thấy giống như ma quỷ, một chút đều không giống tiên tử.
"Không, không thương lượng sao?" Thái từ Khôn nuốt một ngụm nước miếng, lắp bắp hỏi.
"Không thương lượng." Chu chính đình đẩy cậu lên sofa, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi cậu.
"Anh từ từ, phải tắm rửa trước đã." Thái từ Khôn trốn vào phòng tắm.
Chu chính đình ở vỗ sofa cười.
Thái từ Khôn ở bên trong tắm rửa buồn rầu ôm đầu, việc này phải làm sao bây giờ, tính, chỉ cần Chu Chính Đình vui vẻ, bị anh thượng một lần cũng chả sao. Nghĩ như vậy, cậu lau khô thân thể, liền mặc quần áo, ra ngoài chịu chết.
"Anh tắm rửa rồi sao?" Thái từ Khôn hỏi.
Chu chính đình gật gật đầu, một bộ dáng anh đang chờ để ăn sạch sẽ em đây.
"Vậy, đến đây đi." Thái từ Khôn nhận mệnh đóng mắt.
Chu chính đình âm thầm
"Tới." Đây là hai bên giao lưu cuối cùng một chữ.
Sau đó chỉ nghe được tiếng quần áo xé rách, tiếng ván giường kêu, tiếng thở dốc , tiếng váp lực rên rỉ, tiếng âm thanh gầm nhẹ đan chéo nhau.
Ngày hôm sau, Thái từ Khôn ở trên giường nằm một ngày, Chu Chính Đình ôm cái eo bị đau đi làm, trở về còn phải mua thức ăn đút tận miệng cho cậu, dù eo của anh đụng một cái là đau đến sắp gãy nhưng Chu Chính Đình vẫn rất vui vẻ.
Thái từ Khôn lúc này trong đầu chỉ có một ý tưởng, chờ đến lần sau, em làm anh ba ngày không thể xuống giường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khôn Đình] Goodnight my baby
Fanfic"Không cần nói xin lỗi, em muốn nghe anh yêu em." "Anh yêu em". "Thật tốt, nguyện vọng sinh nhật của em rốt cuộc cũng thành hiện thực." Nguồn: yuka_zzt