Chương 22 - Tài sản của Snape

518 60 2
                                    

Các học sinh Slytherin hoàn toàn không biết chuyện đã xảy ra ngoài cổng ký túc xá chúng, chẳng qua thấy bọn Harry vào ký túc xá, liền bắt đầu bàn tán đứa ngốc nào tiết lộ mật khẩu ra ngoài.

Trong một mảnh áp suất thấp, ba người một mèo một cú mèo vào ký túc xá. Cục cưng Saarland lẫn trong hành lý đã được đưa vào ký túc xá trước giả làm sô pha.

Tuần thứ nhất trở lại trường học, Harry liền phát hiện ngay cả vào học cũng không thú vị.

Các giáo sư còn chưa có ai nói cái gì, nhưng các học sinh vào học hình như đều đang thì thầm nói nhỏ, làm Harry cảm thấy cột sống cũng bị đâm đau.

Hơn nữa có một số việc đang lặng lẽ biến hóa.

Giáo sư Sprout từ chối đề nghị tiếp xúc lần thứ ba với Mandragora bán trưởng thành trong nhà kính để ôn tập một chút tri thức của Harry, tuy phạm vi học tập chỉ tới giai đoạn mầm non Mandragora, nhưng ngay sau đó nhìn mấy học sinh Hufflepuff, thậm chí Neville cũng có thể vào, Harry cảm thấy mình như nuốt phải một mồm bọt biển lớn, khó chịu lấp trong lòng.

Trong lớp bùa chú, giáo sư Flitwick vẫn tỏ vẻ tán thưởng với mức độ nắm vững thần chú của Harry, nhưng không cho y thêm điểm.

Ngay cả giáo sư McGonagall lúc Harry thuận lợi biến một con mèo thành một cái đèn chùm cổ điển (bên trên còn lửa đang cháy) – đây đã là trình độ xấp xỉ năm thứ năm, cũng chỉ là cho thêm năm điểm, không khen ngợi.

" Kỳ thực ngươi phải được thêm ba mươi điểm." Học trò Voldemort bất bình thay Harry, nhưng đồng thời hắn cũng có thể hiểu những hành vi đó của các giáo sư.

Cả Hogwarts bây giờ đều đã lâm vào khủng hoảng, 'phòng chứa bí mật', 'người kế thừa Slytherin' làm lòng cha mẹ học sinh kinh hoàng hoảng loạn, học sinh ở trường có không ít người là con cái Ban quản trị, các giáo sư cũng không thể không lãnh đạm đối đãi với phần tử tình nghi lớn nhất được bên ngoài nhận định bây giờ, xà khẩu Potter.

Dù sao, giáo sư thậm chí là hiệu trưởng cũng đều phải bị hội đồng quản trị ràng buộc, họ ai cũng không muốn vì tán thưởng Potter như hồi trước làm hội đồng quản trị không thoải mái, cuối cùng dẫn đến trường học đóng cửa.

Lão cha giả Lucius Malfoy của Draco — Slytherin điện hạ là người tích cực nhất khởi xướng chèn ép Potter trong Ban quản trị. Trong mắt Voldemort, đây quả thực cũng là cơ hội tốt nhất gây phiền toái cho Dumbledore. Vì không để Malfoy gia chủ hoài nghi thân phận Tử thần thực tử của Slytherin điện hạ, có một số việc phải nhẫn nhịn, điều này làm Voldemort cũng rất buồn bực.

Bây giờ, giáo sư duy nhất vẫn đối đãi như thường với Harry cũng chỉ còn lại viện trưởng Slytherin, giáo sư Severus Snape, nhưng y luôn nghiêm ngặt với Harry, bất quá, méo mó có còn hơn không, Harry đã vạn phần cảm tạ.

Khiến học trò Voldemort cùng Harry cùng nhau dở khóc dở cười chính là, Hermione lại càng tin MacDonald của Slytherin(nó gần đây vì nghe nói người thừa kế Slytherin xuất hiện mà luôn luôn vênh váo tự đắc) cùng sự kiện phòng chứa có liên quan. Cô vẫn không nói với Harry, mà hạ tử lệnh với Ron cùng cặp song sinh Weasley, nhất định phải trộm được da rắn ráo của Snape, vì cả kỳ nghỉ Giáng sinh, cô bé chạy khắp các cửa hàng pháp thuật cũng không mua được thứ này, đây cũng không phải là da rắn ráo lột ra là được, mà phải trải qua một loạt xử lý pháp thuật rồi mới thành nguyên liệu, một cân nguyên liệu đã qua xử lý giá đại khái cũng bằng năm mươi cân nguyên liệu thô cộng thêm bốn tháng phơi nắng.

[HP] Tự Do Quay Trở LạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ