5 năm sống trong vô vị
Không chút động lực trên cuộc đời .
Bây giờ cô đang sống vì cái gì ? Cô cũng không biết .
Bệnh tình của cô đương nhiên ngày càng nặng hơn , bây giờ cô mà đi bệnh viện khám bệnh thì phải có đến 5 người y tá dìu cô đi ra khỏi bệnh viện và bắt một chiếc taxi cho cô .
Dạo này Yeji và Jisu hỏi gì vài phút trước thì vài phút sau cô quên bén đi . Điều đó khiến cho 2 vợ chồng Yeji không yên tâm để cho cô sống một mình , họ đã biết bệnh tình của cô và họ chuyển đến căn hộ của cô để giúp cô sinh hoạt hằng ngày .
Công việc của cô sau năm đó bệnh càng nặng , cô không để tên giám đốc đuổi mình đi mà cô đã xin nghỉ việc với lí do chuyển về quê sống .
Cô bây giờ chẳng khác gì sống thực vật , chỉ là cô còn suy nghĩ được mình đang làm gì .
Vào ngày trước Yeji và Jisu bật cho cô coi tv coi thời sự và cô thấy em trên tv.
Nhìn thấy em càng ngày càng thành công như vậy , xinh đẹp hơn , lòng cô bất giác nổi lên cảm giác hạnh phúc .
Đôi khi yêu người khác không phải là kế bên họ , quan tâm họ mỗi ngày . Mà là nhìn thấy họ hạnh phúc , mình cũng vui .
Cô thừa nhận cô còn yêu em , yêu em rất nhiều .
5 năm qua cô có thể quên đi những lời nói mà người khác nói với cô . Nhưng hình bóng của em cô không bao giờ quên được .
Trái tim cô có một nơi dành cho riêng em , ý cô không phải là thời điểm này hay là tới khi có người mới mà ý cô là mãi mãi . Kể cả bản thân có phải lòng ai hoặc không bao giờ có ai đi chăng nữa thì vẫn sẽ luôn có một ngóc ngách nhỏ trong trái tim chỉ thuộc về mình em .
Hôm nay là thứ hai , hàng tuần như vậy sau khi Yeji đi làm về thì Yeji luôn chở cô đi đến bệnh viện Seoul khám định kì .
Vì bệnh tình của cô rất đặc biệt nên trưởng khoa Park KinSung phụ trách về việc khám và việc bốc thuốc cho cô .
Yeji dìu cô vào phòng khám mà trưởng khoa hay khám cho cô thì liền có một cô y tá hốt hoảng chạy đến phía Yeji và cô .
- " Trưởng khoa đã rời đi sáng nay rồi cô Ryujin , tôi quên thông báo cho cô... thật phiền cô quá "
Cô khó khăn trả lời lại bằng tông giọng khó chịu , cô đã mệt mỏi đi đến đây lại còn gặp cảnh này .
- " Tôi ... tôi đã khó ...khăn đi đến đây ... còn gặp mấy ... người "
Yeji vuốt ve lưng cô , ý bảo cô bình tĩnh lại , cô im lặng và Yeji bắt đầu lên tiếng.
- " Vậy chừng nào trưởng khoa Park về ? "
- " Trưởng khoa Park có công việc đột xuất ở dưới quê nên tầm 1 tháng mới về được cô Yeji . Nhưng ngày mai cô có thể đến đây vì sẽ có vị phó trưởng khoa bên Mỹ qua đây trông chừng giùm trưởng khoa Park "
Yeji nhướn mày
- " Trưởng khoa Park đó giờ luôn theo dõi bệnh tình của Ryujin , người đó có đáng tin không ? "