Chap 20

17.5K 832 103
                                    

Sáng hôm sau, khi cậu tỉnh dậy, cảm thấy có người nằm cạnh mình thì vô cùng sững sốt. Cậu nhớ lại việc cậu trở nên mất bình tĩnh và chạy qua phòng hắn ngày hôm qua.

"Cái đồ ngu ngốc này, tự dưng lại nổi cơn điên." - Cậu lầm bầm rồi nhẹ nhàng nhìn qua bên cạnh.

Cậu thấy hắn vẫn đang ngủ thì thở phào rồi từ từ đứng dậy. Cậu cẩn thận kéo mền xuống, tập trung cao độ trong việc mà cậu coi là đang tẩu thoát khỏi vùng nguy hiểm.

Khi cậu chuẩn bị rời khỏi giường thì một cánh tay vươn ra kéo lấy cậu và đẩy cậu xuống giường.

"Hôm qua là như thế nào?" - Hắn trầm giọng hỏi, khuôn mặt không hề có ý cười.

"Hôm qua...em...em xin lỗi." - Cậu mở lớn hai mắt lắp bắp nói.

Hắn nhìn cậu hồi lâu rồi buông tay ra khỏi vai cậu, đứng dậy rồi bước vào nhà tắm.

"Cậu biết nấu ăn đúng không? Xuống làm đồ ăn sáng đi." - Hắn nói rồi bước vào nhà tắm.

Cậu nghe thấy lời hắn thì vội vàng đi xuống bếp, trước khi xuống bếp cậu cẩn thận xếp lại chăn gối.

Cậu vào tới bếp, nhìn ngó tủ lạnh một hồi rồi quyết định nấu cơm và làm một vài món ăn nhẹ. Nửa tiếng sau hắn đi từ trên lầu xuống cũng là lúc cậu chuẩn bị xong. Cậu cẩn thận bưng đồ ăn ra đặt xuống bàn rồi quay vào trong lấy chén đũa.

Hắn vào phòng ăn, nhìn qua mấy món ăn một chút rồi cũng ngồi xuống. Hắn và cậu im lặng ngồi ăn, lâu lâu cậu lại ngước lên nhìn biểu cảm của hắn rồi lại cúi xuống.

Buổi ăn cứ thế im lặng mà diễn ra rồi im lặng mà kết thúc, cậu đem chén bát vào trong rửa sạch rồi đi ra phòng cầm cặp đi tới bệnh viện vì hôm nay mẹ cậu phẫu thuật.

"Tôi đưa cậu đi." - Hắn nói khi cậu chuẩn bị bước ra khỏi cửa.

Hắn đứng dậy, tắt tivi rồi lên phòng thay áo quần. Cậu ngơ ngác không biết có nghe nhầm không nên cứ đứng đó không biết nên đi hay nên ở lại.

Một lát sau hắn quay xuống rồi đi ra cửa, cậu thấy thế thì vội đi theo. Hai dáng người một trước một sau đi đến bãi đỗ xe rồi dừng lại tại chiếc xe mà cậu biết là của hắn.

"Lên xe đi." - Hắn nói rồi ngồi vào xe, cậu cũng vội vã mở cửa xe rồi leo lên.

"Thắt dây an toàn vào." - Hắn trầm giọng nói rồi lái xe đi.

Chỉ khoảng 15 phút sau thì đã tới bệnh viện. Cậu mở cửa rồi xuống xe.

"Em cảm ơn anh, à tuần này em có thể không đến được không ạ?" - Cậu nhìn hắn dò xét một chút rồi lên tiếng.

"Vì sao?" - Hắn nhướng mày hỏi.

"Mẹ em hôm nay phẫu thuật, em muốn ở lại với bà một vài ngày." - Cậu nói.

Hắn nhìn cậu không nói gì rồi lái xe đi. Quen hắn được hơn hai tuần cậu cũng hiểu hắn không nói gì tức là đồng ý rồi nên nhìn chiếc xe rời đi một chút rồi cậu đi vào bệnh viện.

"Jungkook à, sao tới muộn vậy em, mẹ em đã vào phẫu thuật rồi." - Chị y tá thấy cậu lên thì mỉm cười nói với cậu.

|| VKook / Chuyển Ver || LieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ