Chap 21

48 0 0
                                    


“Kỳ Nguyệt, em thật sự phụ sự kỳ vọng của quản lý, em nhìn đi, bao nhiêu khách bị em làm cho hoảng sợ, chẳng lẽ em không xử lý tốt chuyện tình cảm riêng tư của mình một chút được sao?

Chị quản lý tức giận day trán đi qua đi lại.

Tôi nhìn chị ấy không chớp mắt, trong lòng cảm thấy rất oan uổng, đợi chị ấy mắng xong mới mở miệng nói: “Quản lý, chuyện này không thể trách em hết được, muốn trách thì trách anh ấy!” Tôi giơ tay lên chỉ vào cái người tên Tô Tín đang an tĩnh ngồi nghĩ bên cạnh, anh chống bàn đứng dậy, hai chân rất thon dài.

Quản lý nghiêng mắt nhìn anh, đi tới trước mặt anh, đưa ngón trỏ chỉ vào anh oán niệm một lúc mới thở dài nói: “Chàng trai trẻ, nhìn cậu đẹp trai như vậy tôi cũng không nở lòng trách cậu.”

Tôi xỉu!!

Tôi xúc động muốn phẫn nộ, không ngờ chuyện kỳ thị vẻ bề ngoài như vậy mà xảy ra trên người tôi!!!!!

Tô Tín nhìn tôi bĩu môi, cái dáng vẻ làm tôi bực mình hết sức, cơn tức giận của quản lý còn chưa nguôi, quay đầu tiếp tục phát tác với tôi, Tô Tín ngăn chị ấy lại, nghiêm túc nói.

“Quản lý, tôi muốn dẫn cô ấy về.”

“Về?”

“Về?”

Tôi và chị quản lý đồng thanh hỏi.

“Uh.” Tô Tín nhìn tôi chăm chú: “Kỳ Nguyệt đang giận tôi mới bỏ nhà trốn đi tìm việc làm, hôm nay tôi mới tìm được cô ấy.”

Tôi nhảy lên: “Mẹ ơi, anh cho rằng anh là ai, người nào giận dỗi với anh!”

“Xem đi, còn giận đó.” Trên mặt anh hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

“Mẹ kiếp! Tô Tín! Anh có thể đừng làm như vậy được không?”

Ánh mắt quản lý sắc bén như muốn giết người: “Kỳ Nguyệt, đừng ồn nữa!”

“……”

Đợi tôi im lặng, giọng nói chị ấy cũng dịu xuống: “Chàng trai, có lẽ bạn gái của cậu thích làm ở đây, thật ra thì biểu hiện của Kỳ Nguyệt cũng rất tốt, nếu không cậu để Kỳ Nguyệt tiếp tục làm ở đây đi?”

“Không được!” Tô Tín mỉm cười, giọng nói lạnh đi: “Cô ấy còn ở đây ngày nào thì tôi ở ngày đó, mong chị hiểu.”

Quản lý trầm mặc.

==rất tốt, Tô Tín anh rất mạnh mẽ, em không có cách nào đánh bại anh, da mặt anh tiến hóa dày đến nỗi không ai đập bể được rồi………..

Cuối cùng, quản lý cũng để tôi bị mang đi.

Tôi xách túi, ngoài đầu nhìn ba chữ màu đỏ to đùng KFC, đáy lòng có một chút cảm giác thê lương.

“Kỳ Nguyệt.” Tô Tín đứng bên cạnh tôi, sâu kín nói: “Vừa rồi ở nhà vệ sinh anh có hỏi em một câu, câu trả lời em như thế nào?”

“What? Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Anh hỏi em cái gì?” Tôi mở to mắt vô tội nhìn anh.

Tô Tín quay đầu đi, khóe môi cong lên nụ cười yếu ớt: “Vậy anh giúp em nhớ lại?”

Em Yêu Anh, Giáo SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ