26

198 15 0
                                    


Cloud đi theo Sephiroth. Người đàn ông cao hơn nắm chặt tay cậu, buộc Cloud phải đi nhiều bước hơn để theo kịp những bước chân dài hơn, vội vã của anh. Có một sự khẩn cấp thầm lặng trong những gì họ đang làm, nhưng cậu giữ lấy, nắm lấy chiếc găng tay mềm mại, quen thuộc. Cậu chỉ có đủ thời gian để lưu ý rằng Sephiroth đã dẫn họ vào một hành lang phục vụ trống rỗng, trước khi đẩy mình lên tường một cách không nhẹ nhàng.

Hai cánh tay dài giam cầm cậu ở đó. Mái tóc dài như dòng thác di chuyển rất gần đến nỗi đôi mắt màu xanh ngọc bích như xuyên thấu Cloud.

'Em có thật không?' Sephiroth hỏi, giọng anh khàn khàn đến nỗi khiến cả hai giật mình. 'Tại sao em lại ở đây?'

Cloud không thể giải thích được. Thậm chí không biết phải bắt đầu từ đâu? Nhưng Sephiroth thậm chí không để cậu trả lời, và thay vào đó, bắt đầu bắn một loạt những câu hỏi. 'Em sẽ ở đây trong bao lâu? Một ngày? Em có trở lại với tôi vĩnh viễn không? '

Với một tiếng thở dài run rẩy, Cloud vươn tay lên và quấn quanh cổ Sephiroth. 'Tôi sẽ ở lại đây miễn là anh muốn.'

Sephiroth nhìn chằm chằm.

Cloud nhìn lại, tham lam ghi nhớ người đàn ông này. Cái khuôn mặt lãnh đạm, lạnh lùng mà cậu đã mong nhớ trong suốt hai năm.

Sephiroth di chuyển nhanh và mím môi lại. Toàn bộ chiều dài cơ thể cứng rắn của anh ép lên người Cloud.

'Tôi đã nhớ anh rất nhiều,' Cloud nói nhẹ đến nỗi trong một khoảnh khắc đã nghĩ Sephiroth không nghe thấy. Cậu cảm thấy những nụ hôn nhỏ run rẩy dọc theo má, lướt xuống quai hàm.

'Em có trở lại vĩnh viễn không?'

Cloud mở mắt ra và tìm kiếm môi Sephiroth. "Có", Cậu nói.

Cậu không quan tâm nếu nó nhạt nhẽo hay vụng về, cái cách Sephiroth đón Cloud. Cloud khóa mắt cá chân quanh hông anh, biết rằng mình an toàn trong vòng tay của Sephiroth. Cậu không muốn rời khỏi người đàn ông này, dù chỉ một giây và cũng không quan tâm nếu có ai thấy mình bị đưa xuống hành lang tối tăm, nơi những tiếng vỗ tay im lặng vẫn vang vọng khắp hành lang trống rỗng. Cậu áp mũi vào cổ Sephiroth, ngửi mùi hương của anh, như thể gần như không tin rằng mình đang ở đây.

Với người đàn ông này.

Cậu hầu như không chú ý đích đến của họ. Một chuyến đi thang máy ngắn, một cuộc đi bộ dài, đột nhiên, họ xông qua cánh cửa của căn hộ nhỏ đáng yêu mà họ đã từng chia sẻ. Sephiroth đá cánh cửa đóng sầm lại sau lưng.

Cloud vấp ngã khi chân chạm đất, rồi Sephiroth kéo cậu lên bằng khuỷu tay. Họ lao vào một phòng ngủ bên trái. Đó là phòng của Sephiroth từ hai năm trước, không gian trống rỗng với chiếc giường đơn giản và những cái giá đỡ kiếm quen thuộc phía trên bức tường.

Có phải anh đã ngủ ở đó thay vì chiếc giường mà họ đã từng chia sẻ?

Họ lột bỏ quần áo trước khi đến giường, loạng choạng và vấp ngã cho đến khi ở trong vòng tay của nhau, làn da trần tự do đụng chạm, hông và bên dưới cọ xát dữ dội với nhau. Cậu thở hổn hển khi những tia khoái cảm của ma sát được tạo ra đủ khiến cậu mờ mắt và đầu óc trống rỗng.

Amor FatiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ