74 + 75.

537 45 0
                                    

74.

"Mọi người chuẩn bị đầy đủ hết chưa? Ngày mai là sẽ khởi hành đến nơi diễn ra cuộc thi đó", Fred cười hỏi, Allen gật đầu, thật ra cũng chẳng có gì chuẩn bị cả, trừ giấy tờ ra thì quần áo cũng là đồ mượn mà. Anh nhẹ thở dài, Mộc Hinh có báo tin phát hiện vị trí tàu rơi nhưng anh vẫn lo lắng cho thầy và đồng đội.

Taro ghim ghim đũa vào bát cơm, chống má thở ngắn thở dài theo Allen, anh nghi hoặc nhìn qua, "sao thế?".

"Lo... đúng là có chút lo cho tên Alpha đấy", Taro hừ nhẹ, bình thường những người theo đuổi chẳng ai đủ chân thành như tên đấy cả, cũng chẳng nấu ăn ngon như vậy, huống chi cha tên đấy cũng là đại sư hỗ trợ huấn luyện Taro, gia đình gia giáo sẽ dạy ra những người tuyệt vời lắm, Taro thầm nghĩ.

Allen phì cười khiến Taro ngại ngùng mà phát rồ "cười gì chớ ' ^' tuôi lo cho ổng như lo cho mọi người thôi mà! Cậu cười đi tôi nghỉ chơi đấy!".

"Rồi rồi không cười, không cười cậu"

Bên này Allen và Taro gà pay chó sủa, bên kia Kylen ngồi ngay ngắn xem ké tin tức ở tivi hoàng cung. Cậu bé thầm nghĩ nếu thắng giải thì số tiền có đủ để xây cả tòa lâu đài luôn không?

"Kia là phụ tá của vương tử đấy", người đàn ông đang xem tin tức chỉ cho Kylen thấy trên màn hình, người thanh niên đang nghiêm túc hồi đáp báo chí về chuyện quân đội. Kylen lúc hiểu lúc không mà gật đầu rồi lắc đầu, đến khi Allen gọi qua dùng bữa Kylen mới vội rời khỏi màn hình tivi.

Không có Vinh Đại hay các lão sư khác để ôn luyện. Allen và đồng đội đành mượn đỡ tài liệu này kia từ chỗ Fred xem lại.

"Thế ra lúc lên tàu lánh nạn thì mọi người không đem theo gì hết hả?", Fred ôm chồng tài liệu từ chỗ quân đoàn qua, đặt lên bàn, quệt mồ hôi.

Allen gật đầu, lúc được đẩy lên tàu lánh nạn trong người chỉ còn giấy tờ để thi vì Vinh Đại đã dặn dù chuyện gì xảy ra cũng phải kẹp mấy tờ giấy thông tin v...v.. trong người. Nhận tài liệu, cả ba chụm đầu xem những cái quen mắt, dẫu gì cũng khác hành tinh, sẽ có những thông tin khác với những gì từng xem từng học.

"Mẹ ơi ở đây có hệ ngữ giun luôn này?", Taro sững sốt chỉ vào dòng chữ nhỏ uốn lượn vòng vèo. Một quân lính đi ngang nghía vào xem, cười haha "đây là hệ chữ cổ, hồi đấy chúng tôi cũng chẳng hơi đâu đọc chúng, chỉ có những kỹ sư mới phải học hệ chữ cổ thôi".

... Giờ tụi tui học ké còn kịp hông?

"Mai đi thi rồi xem gì nữa chớ? Chừa sức để thi thả lỏng thư giãn đầu óc đê mọi người", một vị quân lính khác cười nói. Allen nhìn Taro, Taro nhìn Kylen, nhưng Kylen vẫn chăm chú nhìn sách, không dám lơ là gì cả nên cả Allen và Taro từ chối chuyện nghỉ ngơi.

Taro than thở thế thôi chứ bản thân vẫn nhanh chóng đọc sách và ghi nhớ những cái lạ lẫm mới mẻ.

Cuối cùng cũng xem xong là gần nữa đêm, cả bọn vội vã đi ngủ để mai có sức dậy sớm mà bay.

May mắn lớn nhất của Allen là tàu rơi vào hành tinh của Fred, không thì toang rồi.

Có chút nhớ Mộc Hinh.

[Danmei ABO] Hòa Hợp 100%Where stories live. Discover now