Chương 63: Anh nói em có thể đi rồi ư?

1.8K 30 2
                                    

Vừa về tới nhà, Myungsoo liền ném xuống trong tay mình túi sách, lười biếng thân trực tiếp dựa ở trên ghế sofa.

JiYeon là vẻ mặt sợ hãi nhìn xem Myungsoo, không dám có dư thừa động tác. Thật không biết vì cái gì chính mình ngày đầu tiên đi học liền đem cùng anh trong lúc đó thật vất vả mới có hòa bình phá hư.

"Yeonnie đã trở lại, ngày đầu tiên đi học như thế nào?" Nhìn xem JiYeon trở lại, dì Park là trực tiếp từ phòng bếp đi ra.

"Tốt ạ." JiYeon ánh mắt lóe lên, thanh âm tiểu như con muỗi trả lời dì Park vấn đề. Quả thực là không xong đến đỉnh điểm, nhưng vì không để cho dì lo lắng, JiYeon lựa chọn nói dối.

"Làm sao vậy? Có phải hay không ở trường học phát sinh cái gì chuyện không vui." Nhìn vẻ mặt khẩn trương JiYeon, dì Park hảo tâm hỏi thăm.

"Không có, không có." JiYeon chột dạ trả lời.

"Không tưởng tượng nổi, em ấy ngày đầu tiên đi học có thể câu lên nhà người có tiền thiếu gia, hơn nữa còn muốn lên xe người ta." Myungsoo trong lời nói tràn đầy trước sau như một cười nhạo cùng khinh miệt.

"Em không có." Không phải là kích động phản bác, mà là nhỏ giọng giải thích.

"Yeonnie không phải loại người như vậy, Myungsoo thiếu gia nhất định là hiểu lầm." Dì Park giúp đỡ JiYeon nói chuyện, bởi vì ở trong lòng của bà, cô thật không là cái loại đó cô gái, mặc dù cô tuổi nhỏ như vậy cùng với nam sinh đi ra ở chung.

Myungsoo hừ lạnh. Hắn tin vào hai mắt của mình, mà hai mắt của mình trông thấy đúng là JiYeon muốn lên xe của người khác, mà đúng lúc bị hắn  ngăn trở.

"Em lên lầu trước để học tập công khóa." Nhìn xem dì Park vẻ mặt quan tâm cùng Myungsoo vẻ mặt khinh bỉ, JiYeon chỉ có thể lựa chọn như ốc sên giống nhau trốn đi.

"Anh nói em có thể đi rồi ư?" Lúc này Myungsoo lại khôi phục thành dĩ vãng ngang ngược anh .

Nghe lời Myungsoo nói, JiYeon chỉ có thể thu hồi đã bước ra cước bộ, vẻ mặt ủy khuất nhìn anh.

"Pằng... ." Myungsoo dùng sức đưa trong tay chạy chìa khóa xe đập ở trên bàn trà."Dì park, kêu người đem xe của tôi kéo đi phế phẩm."

Nhìn xem Myungsoo tối tăm khuôn mặt, Dì Park không dám lại có ý nghĩa, chỉ có thể dựa theo lời anh phân phó đi gọi người xe tải. Tâm lý cầu xin Myungsoo không cần phải đối với mảnh mai của JiYeon mà đánh.

"Myungsoo, anh phải tin tưởng em, em thật không có, là hắn dây dưa, emcũng đã cự tuyệt hắn." Những thứ này đều là sự thật, đúng là Myungsoo không tin, cho nên Jiyeon chỉ có thể một lần một lần cầu khẩn giải thích.

"Em cự tuyệt hắn?" Không tin, hiển nhiên là không tin giọng nói.

"Thật sự, Myungsoo anh nhất định phải tin tưởng em." Hiểu Myungsoo đối với mình tham muốn giữ lấy, cho nên JiYeon chỉ có thể một lần một lần giải thích.

Myungsoo hừ lạnh.

"Myungsoo." Ở trong trường học chưa quen cuộc sống nơi đây, cộng thêm vân khải đối với hiểu lầm của mình, ủy khuất làm cho Jiyeon trong mắt chứa đầy lệ.

"Tới đây." Nhìn vẻ mặt ủy khuất JiYeon, Myungsoo phiền muộn đối với cô mà quát.

Nhìn xem thay đổi thất thường anh, JiYeon tâm e ngại , nhưng vẫn là buông lỏng run rẩy hai chân đi đến trước mặt Myungsoo ."Myungsoo, anh nhất định phải tin em." Giải thích, cho dù anh không tin, cô có thể làm trừ giải thích chính là giải thích.

"Cha như thế nào dạy ra người đần như vậy nữ nhi." Tay vỗ cái đầu nhỏ của cô. Lại một chút cũng không đau.

"Myungsoo, anh nhất định phải tin tưởng em." Nhìn gương mặt tuấn tú của Myungsoo, JiYeon tiếp tục lấy của mình cầu khẩn hoà giải thích.

"Lần sau anh không muốn lại thấy những nam nhân khác đụng vào người em bất kỳ một tấc da thịt." Myungsoo trực tiếp tuyên thệ của mình chiếm hữu quyền.

Mà JiYeon chỉ có thể nghe lời gật đầu, không dám có bất cứ ý nghĩa gì.

Anh Trai Là Ác Ma: Em Gái Không Được Chạy (MyungYeon Ver) DROPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ