Tạ lão phu nhân nhìn Dương Thư Thanh đến trình độ này còn muốn hướng Nịnh Bảo tát nước dơ, rốt cục không thể nhịn được nữa, giận dữ quát một tiếng.
"Đủ, Dương thị, rõ ràng tất cả các thứ này đều là ngươi tự biên tự diễn, còn muốn vu oan hắt nước bẩn lên trên thân Nịnh Bảo, ngươi rốt cuộc tồn cái tâm gì!"
Dương Thư Thanh lưng thẳng tắp, trên khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy quật cường cùng bất khuất, còn có chứa nét bị người khác oan uổng ủy khuất cùng phẫn nộ: "Tổ mẫu, cháu dâu oan uổng, cháu dâu làm sao có thể làm ra chuyện bại hoại như thế, cháu dâu chỉ cùng mẹ chồng sớm có thù riêng, trừ bỏ nàng, cháu dâu nghĩ không ra còn ai sẽ cố ý hãm hại ta mang thai giả."
Nếu không phải có chứng cớ, thật vẫn bị nàng ta lừa gạt lừa gạt.
Khương Nịnh Bảo mắt lạnh nhìn Dương Thư Thanh làm vẻ ta đây, hời hợt nói: "Dương thị, có phải oan uổng hay không, sự tình còn chưa tra rõ ràng, xin đừng lung tung bám cắn, nhớ lấy ngẩng đầu ba thước có thần linh."
nói xong, nàng quay sang hướng Trần Thái y, thản nhiên hỏi: "Trần Thái y, không biết Dương thị uống trúng loại thuốc nào?"
Dương Thư Thanh không nói được lời nào, thần sắc lộ ra một chút ẩn nhẫn cùng giận tái đi.
Khương Nịnh Bảo: "..."
Dương Thư Thanh là diễn kịch đến ghiền chứ gì?
Trần Thái y đang xem cuộc vui thình lình nghe được phu nhân Quốc Công hỏi, hắn vuốt râu, thần sắc ngưng trọng trả lời: "Là một loại thuốc gọi là 'Tử Quy", loại thuốc này sau khi dùng, sẽ tạo thành biểu hiện mang thai giả."
Trần Thái y vì bảo lưu mặt mũi của Dương Thư Thanh, nên không nói ra hậu quả nghiêm trọng ở phía sau của loại thuốc này trước mặt mọi người nơi đây, nói như thế nào đi nữa thì nàng ta cũng là đích trưởng nữ An Viễn Hầu.
Tử Quy là một loại thuốc bí mật cực kỳ hiếm thấy, nhưng Trần Thái y lại có thể chẩn đoán ra được chỉ vì loại thuốc này chính là từ vị thúc trong tộc có y thuật thiên phúc cao thâm nhưng lại đa tình, hắn vì ái mộ một nữ tử mà chế tạo ra.QUẢNG CÁO
Lúc này không thích hợp nói ra việc xấu trong nhà.
"Tử Quy là thuốc gì, sao ta chưa từng nghe nói qua?" đôi mày Tạ lão phu nhân nhíu chặt, khó trách đại phu ở trong phủ kiểm tra không ra khác thường.
Lại là Tử Quy...
Khương Nịnh Bảo cả kinh, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra thần sắt nghi hoặc rất đúng thời điểm, trong lòng có một chút thương hại Dương Thư Thanh, 'Tử Quy" trong sách có nhắc tới nhưng là do Dương Thư Thanh vì báo thù mà ngầm mua chuộc tâm phúc của Tấn vương phi, thiết kế cho Tấn Vương phi dùng tạo hiện tượng mang thai giả, chờ cho tới lúc Tấn vương phi vào cung tham gia tiệc rượu mà cố ý diễn một vở kịch, lợi dụng Trần Thái y ở trước mặt mọi người mà bôi nhọ nàng ấy.
Đồng thời Trần Thái y cũng cho biết việc dùng thuốc 'Tử Quy" này về sau rất khó thụ thai, lập tức đem đứa con gái ở dưới gối Tấn vương phi từ trên đám mây đạp xuống vũng bùn.
Đây là tình tiết báo thù rất vui vẻ thoải mái.
Kế hoạch đó tất cả là do Dương Thư Thanh ở đời trước biết được từ một lão thái phi mà lấy bí thuốc Tử Quy về còn làm cho người ta vô sinh, vừa khiếp sợ lại vừa vui sướng, cho rằng là ông trời cũng giúp nàng ta báo thù.
Lại nói tiếp, Tấn vương phi vài ngày trước sinh một cái cô con gái, Dương Thư Thanh thiết kế Tấn vương phi mang thai là thời điểm vào cuối năm, hiện tại nàng ta lại tự mình sử dụng.
Khương Nịnh Bảo thật không hiểu nên nói nàng ta như thế nào.
Chẳng lẽ đây là nhân quả báo ứng?
Lúc trước Dương Thư Thanh ngầm lấy Hoa Vô Tử mượn tay Trương thị ám hại nàng, hiện tại nàng ta tự nhận chính quả ác, người vô sinh biến thành chính mình, đây quả thực kết cục mà khiến người ta hoan nghênh nhất.
"Trần Thái y, Tử Quy này là thuốc có hiếm gặp hay không?" Tạ Cảnh Dực không có bố thí một ánh mắt nào cho Dương Thư Thanh, trên khuôn mặt tuấn mỹ có tức giận hiện lên.
Trần Thái y đồng tình nhìn Tạ Cảnh Dực nhìn một cái, ăn ngay nói thật: "Tử Quy là bí thuốc, người biết được không vượt qua mười, lấy xuất thân của phu nhân Quốc Công, tuyệt đối không có khả năng nghe qua loại thuốc."
Ý tứ trong lời nói đã muốn hoàn toàn rõ ràng.
Ngay cả Tạ lão phu nhân cũng chưa từng nghe qua, cho nên chỉ có một cái khả năng, chính là Dương Thư Thanh chính mình lấy được.
Kỳ thật Trần Thái y cũng là ngoài ý muốn, thật không ngờ đích trưởng nữ An Viễn Hầu còn có phương thuốc Tử Quy, rõ ràng người biết được toa thuốc này đều bị ban chết.
Dương Thư Thanh cả người cứng đờ.
Nàng ta dám dùng Tử Quy, cũng là bởi vì bí ẩn hiếm thấy, nhưng bây giờ giống như gậy ông đập lưng ông, ngay cả Tạ lão phu nhân cũng không biết Tử Quy, Khương Nịnh Bảo khi chưa xuất giá chỉ là mộttiểu thư Bá phủ không có cha mẹ, dù cho thành phu nhân Quốc Công thì trừ lúc trở về nhà lại mặt đưa tiễn người cậu ruột rời kinh thành thì vốn không có bước ra khỏi phủ Định Quốc Công.
Hầu hạ bên người chỉ là hai tỳ nữ hồi môn.
Khương Nịnh Bảo lập tức liền rửa sạch hiềm nghi.
Vòng trở về nguyên điểm.
Tâm lý Dương Thư Thanh nặng nề.
Thiến Dung cùng Thiến Bích vốn tưởng rằng tiểu thư có khả năng lật bàn, ai ngờ Trần thái y nói chuyện xong, cả hai người trong lòng sợ hãi bất an, mồ hôi thấu ướt phía sau lưng.
Xong rồi, tiểu thư nên làm cái gì bây giờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
GẢ CHO CHA CỦA NAM CHÍNH
Fiction généraleTác giả:Cửu Nguyệt Vi Lam Thể loại: Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Trạch đấu, Sảng văn, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên thành vai ác, Kim bài đề cử, Vả mặt, 1v1, Nữ chủ Số chương: 110 tính cả...