Khương Nịnh Bảo cũng không biết chuyện mình sinh con đã vô ý đem nữ chính kích thích ói ra máu, nàng vừa tỉnh lại liền thấy bên giường một người đàn ông anh tuấn đang nhắm mắt nửa ngồi nửa dựa vào bên giường.
Phòng sinh lúc này đã thu thập sạch sẽ, mùi máu đã bay đi hết, trên người của nàng cũng lau sạch sẽvà thay một bộ đồ rộng rãi sạch sẽ.
Ánh nến lay động, chậu than tí tách lửa đốt, trong phòng ấm áp dễ chịu, Khương Nịnh Bảo nhìn Định Quốc Công bên cạnh, trong lòng một trận an bình cùng ngọt ngào.
Nàng đang muốn chống thân mình có chút đau nhức ngồi dậy, vừa động, Định Quốc Công lập tức thức tỉnh.
hắn bỗng nhiên mở ra đôi sắc bén, trong nháy mắt khi nhìn Khương Nịnh Bảo lập tức thu liễm, trong mắt tràn đầy kinh hỉ: "Nịnh Bảo, nàng tỉnh?" nói xong, hắn đau lòng nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cầm lấy một cái cái gối dựa àm đệm lót ở phía sau lưng để Khương Nịnh Bảo thoải mái dựa vào.
" Ừ, thiếp ngủ bao lâu rồi?"
Khương Nịnh Bảo cổ họng có chút khô, phát ra thanh âm có chút bé nhỏ, đoán chừng là lúc sinh vì chảy mồ hôi quá mức làm cho thân thể thiếu nước.
Nàng nhớ tới mình đã sinh một đôi con trai, nhìn trái nhìn phải cũng không có ở đây, Khương Nịnh Bảo nhịn không được lo lắng hỏi, "Bọn nhỏ đâu?"
"Bây giờ là giờ tý, nàng ngủ ước chừng ba canh giờ, mấy đứa nhỏ đang ở chổ mẫu thân, nàng yên tâm đi bọn nhỏ sẽ không bị đói, bọn nhỏ đều uống xong sữa của nhũ mẫu và ngủ rồi."
Định Quốc Công nói xong, ở nàng trên trán mà hôn triều mến, đứng dậy rót một chén nước ấm bưng đến trước mặt Khương Nịnh Bảo, động tác ôn nhu đút nàng uống nước.
"Uống miếng nước làm trơn cổ trước đi."
Khương Nịnh Bảo thật không ngờ nàng một cái là ngủ ba canh giờ, trách không được cả người thoải mái cực kỳ, nàng uống lên một ly nước ấm, lướt qua yết hầu, làm cổ họng trở nên dễ chịu, Khương Nịnh Bảo cảm thấy thoải mái hơn, biết được các con của mình đã được bú sữa của nhũ mẫu, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.QUẢNG CÁO
Nàng đã đánh giá cao bản thân mình quá.
Sanh xong hai đứa nhỏ, nàng vẫn là kiệt sức.
Lúc trước nàng không quá nguyện ý dùng đến bà vú, nhưng sau lại lão phu nhân vẫn là thuyết phục nàng, cố ý chuẩn bị hai người phòng khẩn cấp.
hiện tại quả nhiên là có công dụng.
May mắn không có làm các cục cưng đói bụng.
"Trần Thái y có kiểm tra bọn nhỏ không, như thế nào?" Khương Nịnh Bảo biết những đứa nhỏ ở nhà cao cửa rộng mỗi khi được sinh ra đều sẽ có đại phu kiểm tra, liền mở miệng hỏi.
Nàng mang thai từ đầu đến cuối hết sức thuận lợi, ngay cả nôn nghén đều không có,
"Bọn nhỏ rất khỏe mạnh." Định Quốc Công Tạ Hành khóe miệng vãnh lên.
Đây là hai đứa nhỏ mà của hắn cùng Nịnh Bảo đợi chín tháng, rốt cục bình an sinh ra, nói trong lòng Định Quốc Công trong lòng không phấn khích là giả, chỉ là hắn hiện tại không dám tới gần hai đứa nhỏcủa hắn.
Trong lòng không khỏi sinh ra một tia tiếc nuối.
hắn thật sự rất muốn tự mình ôm các con của mình.
"Nịnh Bảo, nàng đói không, ta cho người mang canh gà tổ yến bưng lại đây nhé." Định Quốc Công nghĩ tới điều gì, đem cái chén đặt lên bàn, đứng dậy đi gian ngoài gọi hạ nhân.
một khoảng nửa chén trà, có người mang theo hộp cơm đến đây.
Định Quốc Công cầm lấy hộp đựng thức ăn, tự mình bưng lên canh gà chưng tổ Yến đem ra ngoài, từng muỗng từng muỗng đút chocKhương Nịnh Bảo uống.
Dưới ánh nến chập chờn, chiếu rọi khuôn mặt tuấn tú Định Quốc Công góc cạnh rõ ràng ra ngoài.
Kỳ thật Khương Nịnh Bảo có thể tự mình múc ăn, nhưng Định Quốc Công lại muốn đích thân đút nàng, Khương Nịnh Bảo đành phải bất đắc dĩ để Định Quốc Công đút cho mình ăn.
Trong lòng lại ngọt ngào thích thú.
Uống xong một chén lớn canh gà tổ yến, Khương Nịnh Bảo cả người giống như một con mèo ăn uống no đủ, lười biếng tựa vào đệm, nàng nhìn thoáng qua Định Quốc Công bên cạnh, nếu nàng không có nhớ lầm, vừa mới Quốc Công Gia nói bây giờ là giờ tý, nhịn không được đau lòng hỏi: "Quốc Công Gia, tại sao chàng không có trở về phòng ngủ?"
Trong phòng sinh giường cũng không lớn, hai người ngủ chung không được.
Huống hồ nơi này là phòng sinh, Định Quốc Công ở chỗ này cũng không tốt.
"Ta lo lắng cho nàng."
Nịnh Bảo không có tỉnh lại, Định Quốc Công căn bản không nguyện ý rời đi, con trai cùng con dâu cảm tình tốt bà rất vui nên sau khi xong việc Tạ lão phu nhân tùy ý hắn, vui mừng ôm mình hai đứa cháu rời đi.
"Nơi này giường rất nhỏ, chàng đâu ngủ cùng được." Khương Nịnh Bảo nhỏ giọng lẩm bẩm.
Kỳ thật trong lòng nàng cũng không muốn Định Quốc Công rời đi, chỉ là... Chỉ là trong phòng quả thậtkhông có giường nào khác, nàng luyến tiếc xót xa Định Quốc Công.
"không sao, chấp nhận một chút vẫn là có thể." hắn lẳng lặng dừng ở Khương Nịnh Bảo, khóe miệng không tự chủ giơ lên, trong lòng dâng lên nhè nhẹ nhu tình cùng thương tiếc.
BẠN ĐANG ĐỌC
GẢ CHO CHA CỦA NAM CHÍNH
Tiểu Thuyết ChungTác giả:Cửu Nguyệt Vi Lam Thể loại: Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Trạch đấu, Sảng văn, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên thành vai ác, Kim bài đề cử, Vả mặt, 1v1, Nữ chủ Số chương: 110 tính cả...