CHƯƠNG 33: Đi ngủ

3.5K 227 30
                                    

Liêu Đình Nhạn thấy Tư Mã Tiêu đi trên tháp cao ở Tam Thánh Sơn, khi đó tựa hồ tuổi hắn cũng không lớn, bởi vì trên khuôn mặt còn mang theo một chút trẻ con, một mình hắn lượn quanh tháp cao một vòng lại một vòng, đi xuống một tầng lại một tầng, đi đến đáy, lại từ thang lầu bên kia đi lên, không biết mệt mỏi, cô đơn chiếc bóng. Chung quanh thực an tĩnh, tiếng gió cũng không có, có loại bức người hít thở không thông.

Nàng còn thấy một mình hắn đi trong Nhật Nguyệt U Đàm, một gốc Nhật Nguyệt U Đàm chỉ nở một đóa hoa, vĩnh viễn không héo tàn, nhưng bẻ đóa hoa xuống cả cây sẽ khô héo. hắn đứng ở nơi đó nhìn những đóa hoa, duỗi tay bẻ rất nhiều, bẻ xong thì phiền chán vứt trên mặt đất, mặc kệ cho khô héo.

Đây đều là chút mảnh nhỏ ký ức trong một góc, trước đây khi Liêu Đình Nhạn vào tư duy của Tư Mã Tiêu, đón được rất nhiều mảnh nhỏ thần hồn của hắn, đại khái là bởi vì nguyên nhân này, về sau, ngẫu nhiên lúc nàng nghỉ ngơi, sẽ nhìn thấy một ít mảnh nhỏ ký ức về Tư Mã Tiêu, phù quang lược ảnh nhợt nhạt trôi trong giấc ngủ của nàng.

Có đôi khi, thậm chí nàng có thể cảm giác được một chút tâm tình của hắn ngay lúc đó. Tâm tình của hắn luôn không tốt, nàng tỉnh lại rồi hồi tưởng, cảm thấy đại khái mỗi ngày hắn đều không cao hứng. Đương nhiên, nàng cũng có thể lý giải, bị nhốt ở đó ngồi tù như thế, ai mà vui vẻ được.

Trừ di chứng này, tri kỷ với sư tổ đại lão xong, còn có chỗ tốt, chính là tu vi của nàng chậm rãi tăng lên, dù căn bản nàng không tu luyện cũng vẫn cứ tăng lên, cho nên nàng luôn có ảo giác mình giống như đang thải dương bổ âm, thật quá ngượng ngùng.

Tư Mã Tiêu không có nửa điểm ngượng ngùng, trừ biểu hiện của hắn đối với nàng càng thân mật hơn một ít, cũng không có dị thường khác, làm cho Liêu Đình Nhạn cảm thấy thực thả lỏng. Nàng không có cảm giác chân thật gì, khả năng bởi vì xe tri kỷ này quá cao cấp, mà nhân sinh quan của nàng bị đặt ở thế giới khoa học phàm nhân, quan hệ thân mật nhất được định nghĩa là quan hệ thân thể cấp thấp, cho nên ngược lại đối với quan hệ thân mật cấp cao nhất của nhân sĩ tu tiên cũng không thấy chân thật.

Còn Tư Mã Tiêu, hắn sẽ không bởi vì có quan hệ thân mật với người khác mà thay đổi bản thân. Nhưng hắn như vậy, thần kỳ làm Liêu Đình Nhạn càng có thể tiếp thu, cho nên không đến hai ngày, Liêu Đình Nhạn lại giống như trước đây, có thể tự nhiên mà nằm liệt bên hắn.

Bọn họ giả mạo hai công tử tiểu thư của Dạ Du Cung, được hộ tống đi thần học phủ của Canh Thành Tiên Phủ, hiện giờ đã đi được một nửa lộ trình.

Thân phận hiện tại của Liêu Đình Nhạn là đại tiểu thư Vĩnh Lệnh Xuân, Tư Mã Tiêu là "ca ca" nàng, Vĩnh thì Tưu, hai người một không có kỹ thuật diễn, một không thích diễn, khó tránh khỏi không phù hợp với nhân thiết của hai vị tiểu tổ tông trước, Dạ Du Cung phái hai tu sĩ Nguyên anh tới bảo hộ hai bọn họ đương nhiên cũng hoài nghi, nhưng mà bọn họ không tìm thấy dị thường, cũng chỉ có thể coi là hài tử tuổi này tính cách cổ quái.

Hai tiểu tổ tông chân chính trở thành hai con gà núi lông xù xù, bị Tư Mã Tiêu ném cho Liêu Đình Nhạn chơi. Liêu Đình Nhạn không thích chơi gà con, nhưng hắc xà bị Tư Mã Tiêu biến thành nhỏ như ngón cái lại thực thích chơi với hai con gà này, thường xuyên ở trên bàn chuyển động vây quanh bọn nó, làm hai con gà con đáng thương kêu chích chích cả ngày.

[EDIT] XIN DÂNG CÁ MUỐI CHO SƯ TỔ (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ