Chương 26. Dư luận

9.2K 554 23
                                    

Lão Chương đến hơn nửa đêm lại vì một cú điện thoại của Hạ Đông Minh mà phải ra khỏi nhà.

Lúc Lục Ninh nghe thấy có tiếng gõ cửa từ bên ngoài còn cảm thấy có hơi nghi ngờ, cũng không biết là ai lại đến vào giờ này.

Cho đến khi tới cửa trông thấy Hạ tiên sinh đang đứng ở đó, dáng người cao cao đỉnh đầu còn sắp chạm vào cánh cửa kia, cùng với khuôn mặt đẹp trai nhưng tối sầm như đáy nồi.

"?"

"!"

"Sao thế, không chào đón tôi à?"

Lục Ninh đành chậm chạp nhường lối cho người kia.

Hạ Đông Minh hệt như đang ở nhà mình, anh ngồi xuống sopha đôi chân dài gác lên bàn nước, áo khoác thì quẳng cho cậu, thành ra Lục Ninh lại phải làm chân xum xoe nhận lấy áo rồi treo lên móc.

"Hạ tiên sinh..."

Hạ Đông Minh ghét bỏ liếc nhìn một cái rồi mới nói, "Căn hộ tồi tàn thế này mà lên TV cũng không thấy ngại nhỉ."

Lục Ninh nghe thấy thế bèn thoáng nhìn anh một cái, có cảm giác giống như là kỳ tích nên không phản bác lại.

Hạ Đông Minh thấy cậu không đáp lời mình, nên lại càng thấy không được thoải mái lắm còn ho khan hai tiếng rồi mới hỏi, "Cái tên Từ Châu Phàm đó là thế nào đấy?"

Lục Ninh bối rối, "Thế nào là thế nào ạ?"

Hạ kim chủ cười lạnh, "Tôi còn thấy hai người cùng ăn cùng ở cùng ngủ cơ mà..." Giọng điệu này đúng là có mùi chua nồng nặc à nha.

Trong khi đôi mắt của Lục Ninh càng lúc càng mở to ra vì bối rối, thì anh cũng ý thức được mình vừa nói cái gì thế nên lại nhanh chóng ngậm miệng vào.

Quả nhiên bèn nghe thấy Lục Ninh vì không thể tin nổi nên phải đặt một câu hỏi lớn rằng: "Anh đều thấy hết cả rồi sao? Lẽ nào Hạ tiên sinh đã xem chương trình của tôi?"

Khóe miệng của Hạ Đông Minh khẽ giật, thu lại đôi chân dài vừa gác trên bàn nước còn cố ngụy biện, "Ai thèm xem cái đó."

"Vậy sao mà Hạ tiên sinh biết được..."

"Nghe lão Chương kể..." Hạ Đông Minh không nhịn được nói, trông thấy cậu dường như cũng bị lừa rồi, khóe miệng mới nhẹ nhàng nhếch lên một cái.

Lục Ninh ồ một tiếng cũng không nói gì nữa.

Hạ kim chủ thực sự là muốn đạp cho cái thứ này một phát. Không định giải thích gì à?

"Người kia... là do tổ chương trình sắp xếp, lúc mới đầu tôi cũng không biết gì cả."

Lục Ninh kéo kéo ống tay áo của Hạ Đông Minh nói.

Anh còn chưa phát hiện ra cậu có gì không đúng lắm thì đã vội nâng khuôn mặt của Lục Ninh lên, lấy tay ra sức ấn vào trên môi cậu, bầu không khí lúc này bỗng trở nên mập mờ.

"Thằng đó có chạm vào chỗ này của cậu không?"

Khuôn mặt của Lục Ninh đã nhuộm một tầng đỏ mỏng manh, hàng lông mi dài của cậu khẽ run lên, cào vào lòng người đến ngứa ngáy.

MỌI NGƯỜI ĐỀU ĐANG ĐOÁN KIM CHỦ CỦA TÔI LÀ AI (Giới giải trí/Bao dưỡng/Ngọt/HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ