"Nằm yên nhé, Hạ Thiên..."
"Ngoan nào, nghe lời em."
Chẳng rõ tai Hạ Thiên có nghe rõ những lời này không, nhưng cơ thể thì răm rắp tuân theo như một phản xạ có điều kiện. Hắn nằm im lìm, thở dốc, để mặc Mạc Quan Sơn điên cuồng rải những nụ hôn ướt át nóng rẫy đầy dụ hoặc và chiếm hữu lên khắp cơ thể mình.
Mạc Quan Sơn cúi người, ngậm lấy đầu nhũ màu đồng nhàn nhạt đầy nam tính. Như thể "trả đũa" cho màn "mài răng" khi nãy của Hạ Thiên, cậu tham lam mút mát, gặm nhấm nơi đó, khiến nó chẳng mấy chốc đỏ tấy lên và cứng đanh lại.
"Ưm..."
Hạ Thiên rên lên khe khẽ. Mạc Quan Sơn biết rõ không phải vì đau.
"Thích đúng không nào?" Cậu cười cợt đùa trêu, khoé miệng nhếch cao, ánh mắt từ trên nhìn xuống gương mặt say rượu đỏ lựng của hắn tràn đầy tiếu ý.
"Rên to lên đi chứ, Hạ Thiên. Em muốn anh rên rỉ bên dưới em, giống như biết bao đêm anh thượng em đến thất điên bát đảo."
"Rên thật to vào, Hạ Thiên."
Vừa nói, bàn tay cậu vừa lần xuống dưới, nắm lấy cây trụ lớn đã vì kích thích mà có phần dựng thẳng, mơn trớn trong lòng bàn tay mình. Cậu tham lam cảm nhận sức nóng mãnh liệt và tính nam toả ra từ đó, những mạch máu thi nhau nổi rần rật như những con rắn quấn quanh một thân cây cổ thụ, sung mãn và tràn trề sinh lực.
Độ căng cứng của tạo vật trong tay nhắc cho Mạc Quan Sơn biết Hạ Thiên đã khó chịu bức bối đến mức nào rồi. Dẫu thế, chẳng mấy khi hắn ngoan ngoãn nằm dưới cậu như thế này, cậu vẫn là muốn nắm lấy cơ hội đùa nghịch với hắn một chút, không muốn lập tức đưa vào miệng khẩu giao. Như thế thì chẳng có gì vui cả.
Cậu thè lưỡi, nhấp lấy quy đầu cứng rắn kia, liếm một vòng quanh đó, tận hưởng mùi hương đặc trưng của thứ tạo vật đầy quyến rũ ấy. Làn da Hạ Thiên mang theo mùi vị nam tính đậm đà, chạm vào lưỡi cậu, để lại dư vị vừa thơm lại vừa hơi hăng hắc, quện với vị mằn mặn của mồ hôi, khiến cho cậu đê mê không cách nào kiềm chế. Khi cái lưỡi nóng rẫy ướt át kia rời khỏi, nước bọt của Mạc Quan Sơn để lại một vệt lấp lánh trên quy đầu. Cậu dùng lòng bàn tay xoa lên đó, làm nó ướt nhẹp bằng nước bọt của chính cậu.
"Ư... Hưm..."
Lồng ngực Hạ Thiên nâng lên hạ xuống mãnh liệt theo từng hơi thở nặng nề. Hắn đã rất khó lòng kiềm chế được rồi, nhưng mệnh lệnh "nằm im" của Mạc Quan Sơn dường như vẫn phát huy tác dụng, thao túng hắn đến không dám ngóc đầu, chỉ có thể đưa đôi mắt nhìn cậu.
Chẳng rõ Hạ Thiên đã lấy lại được chút nào tỉnh táo hay chưa, nhưng dưới ánh đèn vàng vọt, Mạc Quan Sơn có cảm giác hắn đang cố van lơn cậu bằng ánh mắt đáng thương ấy.
"Muốn em ngậm hết của anh vào miệng, phải không?" Cậu nhướn mày. "Muốn thì gật đầu em xem."
Hạ Thiên gật đầu. Răng hàm trên cắn chặt lấy môi dưới. Hai đầu mày uỷ khuất nheo lại, đôi mắt mơ hồ vẫn không dám rời khỏi cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngày qua ngày - Hạ Thiên x Mạc Quan Sơn (19days fanfic)
FanficĐây là nơi tập hợp những đoạn drabbles ngọt, hài, ngắn về cuộc sống lứa đôi của hai trẻ sau khi chính thức về chung một nhà. Ngôn từ sẽ không được trau chuốt, các tình tiết có lẽ sẽ không liên quan đến nhau, càng không liên quan đến fanfic "Cấm mày...