3rd day

3.7K 388 7
                                    

Ngày thứ 3

Jeongguk mang tới cho Jimin một đĩa trái cây; gã âu yếm gò má nhỏ nhắn và nói thật dịu dàng:
"Anh còn thấy đau bụng không?"

"Không, cảm ơn em"
Jimin cười nhẹ, né khỏi bàn tay của người kia một cách gượng gạo. Dù em rất ghét phải nhắc lại điều này, nhưng Jimin phải chấp nhận rằng: em và gã đã chia tay nhau. Vì vậy, Jimin không thể mãi nhận lấy những hành động âu yếm đó của gã được. Em biết, em sẽ phải dần giữ khoảng cách với người kia; để cho đến ngày thứ 30, họ sẽ chỉ giống như hai người bạn; và đến lúc đó em nghĩ rằng việc chia tay sẽ dễ thở hơn cho em.

Thế nhưng, Jeongguk lại chẳng đồng ý. Gã cáu kỉnh giữ em lại và tiếp tục vuốt ve má em, véo nhẹ nó một cái và cằn nhằn:
"Cái quái gì vậy Jiminie? "Cảm ơn em"? Anh nói cái câu quỷ quái gì vậy hả? Sao lại phải khách sáo với em cơ chứ?"

"Tại vì chúng ta đã chia t-"

"Shhhhh"
Jeongguk nhíu mày, gã đưa ngón tay mình lên chặn môi Jimin. Người bạn trai nhỏ hơn lắc đầu
"Em không muốn nghe cái lí do đấy nữa đâu đấy nhé"

"Anh xin lỗi"
Jimin cười trừ. Em cũng đâu có muốn nghe, nhưng em chẳng thể nào tự lừa dối mình được. Thà để em đau đớn từ từ sẽ đỡ hơn là em đau khổ quằn quại lúc chia tay nhau, có đúng không? Jeongguk có lẽ đoán được người bạn trai "cũ" của mình đang nghĩ gì; sao cơ, gã đã yêu và sống chung với em đủ lâu để hiểu em từ A đến Z rồi. Người kia lắc đầu, gã cũng chẳng muốn nói thêm về chuyện này để làm em buồn thêm nữa. Gã đưa tới trước mặt em muốn miếng xoài, dịu dàng nói:
"Thôi, không nói chuyện này nữa. Anh ăn quả này đi, tối qua lúc đi làm về em tiện mua đó"

Jimin đứng hình, mắt nhìn đăm đăm vào miếng trái cây mà Jeongguk đang đưa ra trước mặt mình. Em ghét xoài, cực kì ghét. Em không thích đồ ngọt, đặc biệt là xoài. Jeongguk biết, gã và em đã yêu nhau hơn 3 năm trời rồi; đương nhiên gã phải biết điều đó chứ? Nhưng ngày hôm nay, gã lại mang xoài về cho em. Jimin cười nhẹ; em vẫn há miệng, đón lấy miếng trái cây đó và nhai nuốt nó. Cái vị ngọt gắt của thứ trái cây nhiệt đới tươm ra trong miệng khiến Jimin thật sự rất khó chịu; nhưng em nghĩ, dù sao thì cũng sắp kết thúc rồi. Em chẳng muốn làm Jeongguk thất vọng chút nào cả.

Thực ra, Jeongguk biết chứ. Gã biết anh không thích; không phải gã không nhớ, mà thực ra gã có lí do riêng của mình. Gã nhìn người lớn hơn; nhẹ nhàng vén mái tóc anh sang và hỏi nhỏ:
"Ổn không anh? Có khó chịu không?"

"Hơi khé cổ. Anh thấy....hơi khó chịu..." Jimin nhíu mày "Xin lỗi em"

"Thôi nào baby"
Gã vươn tới ôm em lại trong vòng tay, hít hà mùi hương từ mái tóc của người kia
"Sao anh lại phải xin lỗi em hả? Em biết anh không thích ăn, nhưng mà hôm qua em về muộn quá nên không vào siêu thị được. Với cả nó tốt hơn cho thị lực của anh nữa, anh nên ăn một chút, em cũng đã chọn quả không chín lắm rồi. Phải cố gắng ăn nhé Jiminie của em?"

Jimin gật đầu, và gã hôn lên môi em một cái.

"Hôm nay anh muốn đi đâu không? Coi như em bù cho anh vì tối qua em lỡ hẹn"
Jeongguk khỏi tiếp, tay vơ lấy tấm chăn mỏng trên sofa. Gã choàng nó lên vai mình rồi quấn quanh Jimin đang ngồi trong lòng để giữ ấm cho em.

[jjk.pjm] 30 days.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ