Chương 34

3.6K 260 10
                                    

Sau bửa cơm tối, Tiêu Chiến vào bếp phụ mẹ dọn dẹp, rửa đống chén mà gia đình đã ăn lúc nãy. Vương Nhất Bác trong lúc chờ đợi anh chẳng biết làm gì nên vớ tay lấy lon bia ra trước sân nhà ngồi, trong lòng có chút hỗn tạp, đang mải mê ngước nhìn lên bầu trời, lúc này hắn mới phát hiện ra có người ngồi cạnh mình, cứ ngỡ là Tiêu Chiến nhưng khi quay sang nhìn thì lại là Ba Vương. Hắn cũng không mấy ngạc nhiên lắm, ông ấy vẫn luôn như thế, xuất hiện rồi biến mất không một tiếng động, không một lời báo trước. Ba Vương ngồi cạnh hắn im lặng một hồi lâu, ông mới nói:

- Cũng rất lâu ba con ta mới ngồi cạnh nhau như này.

Vương Nhất Bác quay sang nhìn ông, đưa tầm mắt đến vết chân chim trên đôi mắt ông ấy, hắn cuối đầu:

- Cũng phải, hơn 15 năm rồi. _ nói rồi hắn khẽ nâng khoé miệng cười rồi đưa cốc bia lên uống cạn.

- Ba xin lỗi.

Lời nói nhẹ nhàng bên tai hắn, khiến Vương Nhất Bác có chút đơ người, hắn nhìn sang ba Vương hỏi:

- Tại sao ba lại xin lỗi..._ dừng lại một lúc, vẫn không thấy Ba Vương trả lời, hắn liền nói tiếp_ Là mẹ con có lỗi với ba...

Ba Vương ngạc nhiên quay sang nhìn Vương Nhất Bác, lấp bấp hỏi không thành lời:

- Con...con sao lại...?

- Lúc nhỏ con đã từng rất hận ba...con tự hỏi rốt cuộc mẹ đã làm gì sai? Sao lại nhận lấy sự lạnh nhạt như thế...

- ...Ba...

- Con hiểu, giờ con đã biết hết sự thật con cũng không còn oán hận gì nữa...dù sao ba cũng đã làm đủ bổn phận của một người chồng, một người cha rồi.

- Con trai ta quả thật đã trưởng thành rồi, hiểu chuyện như thế. _ ông Vương im lặng một lúc rồi vỗ vai Vương Nhất Bác nói.

Vương Nhất Bác không nói cuối đầu khẽ cười. Muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Ba Vương thấy hắn như có vẻ muốn nói gì đó liền chủ động hỏi:

- Con có gì muốn nói sao?

- Sao...ba biết? _ vẻ mặt bất ngờ hỏi lại.

- Hahaha, ta là ba của con đó, mặc dù ta không ở gần con được nhiều nhưng tâm tư của con ta như nào sao ta không biết được chứ .

- Con...có ý trung nhân rồi. Nhưng... _ Vương Nhất Bác ngập ngừng

- Ý trung nhân mà con nói là tiểu Chiến đúng không? _Ba Vương thấy con trai ngập ngừng liền cướp lời, hỏi.

- Sao...sao ba lại biết được?

Vương Nhất Bác hốt hoảng không tin vào tai của mình, rõ ràng là anh đã che giấu kĩ như thế, sao ông ấy lại có thể dễ dàng biết được?

Ba Vương chợt cười vỗ mạnh hai cái vào vai Vương Nhất Bác, nói:

- Thằng nhóc nhỏ, có ai che giấu quan hệ mà lại càng toang như con không? Trên bàn ăn liên tục gấp món ăn cho tiểu Chiến, còn nhìn nó bằng ánh mắt ấm áp như thế, con đã từng nhìn ai bằng ánh mắt như thế bao giờ đâu, có kẻ mù mới không nhìn ra a !!!

Vương Tổng Anh Ổn Chứ [ VươngTiêu ] (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ