Chương 9 Chỉ đỏ câu hồn

3.3K 332 14
                                    

Hồ Mộc Trà nhíu mày đi theo cô bé vào bên trong con hẻm, gió từ đâu thổi đến lạnh lẽo đến dị thường. Hồ Mộc Trà hít thở có chút hỗn loạn, cô dường như nghe được mùi gì đó trong không khí. Cô bé kia vẫn cứ bước đi đều đều, nhưng thỉnh thoảng sẽ quay đầu lại xem cô có đi cùng không. Hồ Mộc Trà có chút nghi hoặc, nhưng khi nhìn thấy cô bé quay đầu thì tâm lại mềm nhũn, ánh mắt cô bé mang theo sợ hãi mà nhìn cô.

Gió bắt đầu thổi lớn hơn, những mảnh giấy vụn bị cuốn lên rồi rơi xuống mặt đường, khi chúng rơi xuống phát ra âm thanh xào xạc. Hồ Mộc Trà bất giác run lên, một giọt mồ hôi của cô từ thái dương chảy xuống, cô nhìn ngó xung quanh chỉ nhìn thấy bóng mình lờ mờ ẩn hiện. Con hẻm này cũng thật dài, cô đi cũng lâu mà vẫn chưa đến.

"Đến rồi". Giọng nói của cô bé lại phát ra,nhưng lần này không còn trong trẻo mà trở nên khàn đục.

Hồ Mộc Trà mở to mắt khi nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp trước mắt, dạ dày cuộn lên khiến cô ói ra những gì đã ăn. Cổ họng đau rát vì vị cay , mũi cũng rất nóng, cô liền không kìm được mà ho khan.

Trong góc tường một người đàn ông nghe thấy tiếng cô liền đứng bật dậy, ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm vào cô. Trên tay hắn cầm một con dao phay chặt thịt, phía xa ở bên trái còn có một cái vỏ dao mới tinh. Dao phay dính đầy chất lỏng màu đỏ ,cùng một vài thứ nhày nhụa dính trên lưỡi dao. Bên dưới chân hắn là chất lỏng màu đỏ dính đầy ống quần, cạnh bên một chút là một cái đầu người lăn lốc.

Hồ Mộc Trà trà che miệng nhưng vẫn không kìm được mà tiếp tục ói, mùi tanh tưởi từ trong không khí xộc vào mũi cô. Gã đàn ông kia hừ lạnh một tiếng, chân hắn di chuyển cầm con dao đi đến phía cô. Hồ Mộc Trà muốn chạy nhưng chân lại không theo ý cô, khi cô nhìn xuống đất đã thấy cô bé đó ôm chặt lấy chân mình.

Điều khiến cô sợ hãi hơn là cô bé không có đầu, nơi cổ cô bé vẫn đang chảy ra dòng máu tanh tưởi. Tâm trở nên lạnh lẽo ,Hồ Mộc Trà cố dùng sức nhấc chân lên. Dường như trong giây phút giữ sự sống và cái chết con người sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, Hồ Mộc Trà vùng ra khỏi cô bé kia tránh khỏi lưỡi dao đang bổ xuống.

"Chết tiệt". Gã đàn ông mở miệng chửi bới, hắn lại cầm con dao nhầm ngay ngực cô mà đâm.

Hồ Mộc Trà với lấy cái chai nước ngọt bị vứt dưới đất, cô dùng hết sức ném mạnh vào mặt hắn. Gã đàn ông vì đau mà rú lên hắn nắm lấy tóc cô giật mạnh, Hồ Mộc Trà theo quán tính ngã mạnh xuống đất, đầu cô đập vào cạnh  nhô ra của bức tường. Hồ Mộc Trà đau đến nỗi mắt hoa cả lên, miệng phát ra tiếng rên rỉ. Gã đàn ông nhoẻn miệng cười, tay cầm con dao giơ cao lên đâm xuống.

"A giết người".

Bên ngoài phát ra tiếng hét thất thanh, một cụ bà la lớn rồi bỏ chạy. Cụ bà định đi nhặt ít chai để dành bán kiếm tiền, xui xẻo hôm nay lại gặp cảnh tượng khủng khiếp này. Gã đàn ông thấy cụ bà bỏ chạy thì đuổi theo, hắn phải giết bà ta bịt đầu mối.

Hồ Mộc Trà nhìn vào cô bé vẫn đứng cạnh mình, lòng tốt của cô đã đặt sai chỗ rồi.Hồ Mộc Trà nằm dưới đất ánh mắt mơ màng dần chìm vào bóng tối, thứ cô nhìn thấy cuối cùng là nụ cười từ cái đầu dưới nền đất lạnh.

(BH Thuần Việt )  Chị Nợ Em Chữ "Thương " Một Đời. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ