NGOẠI TRUYỆN 3

3.2K 116 6
                                    



Alice say thuốc nên đã ngủ đến khuya mới dậy. Mở mắt ra vẫn là trần nhà này. Chị vội ngồi dậy nhìn xung quanh, không có ai cả. Cô đã đi đâu?

Chị mới có dịp quan sát ngôi nhà. Thiết kế đơn giản, một chiếc giường vừa đủ cho một người nằm. Một chiếc sô pha cũ, một căn bếp, tất cả hiện lên trước mắt chị.

- À...cô tĩnh lại rồi à...

Dylan từ cửa bước vào, thấy chị đang trong dòng suy nghĩ vội đánh thức chị.

  - Ờ...tôi mới tĩnh thôi...

Chị vội ngượng đỏ mặt, tại sao lại đỏ mặt. Vì Dylan đang nhìn chằm chằm chị chứ gì.

  - Tôi có mua cháo cho cô này, cô ăn chút đi.

  - Cảm ơn cô, làm phiền cô rồi.

Lấy tô cháo từ tay cô, ngón tay chạm khẽ vào mu bàn tay cô. Alice giật mình nhẹ, liền di chuyển xuống phía đáy tô.

- Tối nay cô cứ ngủ ở đây. Khi nào khoẻ lại thì cô về cũng được.

- Ngủ ở đây? Tôi...

Tại sao chị luôn phải đỏ mặt với những gì cô nói ra. Có phải là do té xuống nên tinh thần chưa ổn định?

- Cô mặt đỏ vậy? Bộ cô bị sốt à?

Dylan thấy chị hay bị đỏ mặt, tưởng là bị sốt nên tiến gần lại, đưa tay lên trán chị xem xét.

   - T...tôi...không sao...

Alice vội tránh đụng chạm của cô, Dyaln biết chị không bị gì nên mỉm cười cho qua. Khi tiếp xúc gần, Dylan thật sự rất đẹp. Da trắng, môi mỏng, dáng cao gầy, mũi cao. Nếu cô nói người bình thường thì không ai tin đâu, cứ như Công chúa vậy.

  - Không sao đâu. Tôi ngủ sô pha được rồi. Cô cứ ngủ lại ở đây đi, tôi không phải người xấu đâu.

Cô vội biện minh cho mình, Alice mỉm cười với sự ngốc nghếch đó. Dylan gãi đầu ngại ngùng.

Alice thấy hành động này rất quen, hình như gặp ở đâu rồi, rất quen thuộc. Nhưng lại không nhớ gương mặt người đó.

Dylan lấy chăn gối ra sô pha ngủ, Alice không quen ngủ chỗ lạ nên mắt cứ mở không tài nào ngủ được. Xem người kia thế nào thì cô đã ngủ say rồi.

*****

  - Alice khoảng 1 tháng rồi, vậy mà con bé vẫn chưa có báo tin về.

  - Ba đừng lo, chắc chị muốn không gian riêng thôi ạ. Chừng nào chị muốn tự khắc sẽ gọi cho chúng ta.

  - Ba cũng mong là như lời con nói.

Nàng mấy nay cũng thấy bất an trong người, cứ suy nghĩ đâu đâu khiến cậu cũng vì thế buồn theo.

  - Ba với Chaengie đừng lo quá, chắc Alice chỉ muốn thư giãn thôi.

Một tháng nay chị luôn ở cũng với Dylan, khi tiếp xúc chị mới biết con người cô rấy dễ gần, lại tốt bụng, hiền lành. Suốt khoảng 1 tháng, chị đã học cách bán trái cây cũng với cô ở chợ.

Ngày hôm nay, Chaeyoung có gọi điện thoại cho chị, Alice cũng vui mừng bắt máy.

  - Chị không điện thoại cho em, làm em lo chết đi được.

[LICHAENG] [FUTA] [H+] CÔNG CHÚA XỨ WALES!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ