Chương 101: Gối ôm của Thiên thần-sama

129 4 0
                                    


Amane mở mắt, rồi cậu nhận ra trước mắt cậu là chiếc áo sơ mi của Mahiru. ( chong xáng nên các bro)

Có vẻ như cậu đã hạnh phúc ngủ thiếp đi khi được tận hưởng cảm giác dễ chịu ấy. Thật ra mà nói, cậu không biết mình đã ngủ được bao lâu nên cậu đang cảm thấy rất khó xử.

Mahiru đã ngừng chải tóc cậu.

Amane cẩn thận đứng dậy, rồi cậu phát hiện ra cô nàng đang tựa vào ghế sofa ngủ say sưa.

Suu, suu, khi nghe được tiếng thở nhẹ nhàng của Mahiru, cậu nói thầm. “Cô nàng thật thiếu cảnh giác quá.” Ngước lên nhìn đồng hồ, và khuôn mặt cậu bắt đầu co giật.

Đã là 11 giờ tối rồi. Mahiru bắt đầu gối đùi cho cậu sau khi dọn dẹp xong xuôi, đó là vào khoảng 9 giờ. Tính ra, cậu đã tận hưởng gối đùi được khoảng 2 tiếng.

Mahiru sẽ ngủ cũng là vì đến giờ đi ngủ rồi.

Chắc chắn là cô không đành lòng đánh thức Amane dậy, nên cô cố gắng giữ vững tư thế cho đến khi ngủ thiếp đi.

Cậu chỉ mong rằng Mahiru sẽ có ý tứ hơn một chút, vì dù sao đây cũng là nhà của một đứa con trai. Nhưng nguyên nhân dẫn đến chuyện này thì chắc chắn cũng có phần của cậu, dẫu sao thì cậu cũng đã nằm trên đùi của cô nàng.

Cậu không biết mình nên làm gì, và sau một lúc ngắm Mahiru đang ngủ say thì cậu quyết định đi tắm. 

Cô nàng đã tắm rửa trước đó rồi, nhưng cậu thì chưa.

Cậu có thể đi tắm trước và đánh thức cô nàng sau khi tắm xong. Có thể Mahiru sẽ dậy ngay khi cậu đang tắm nữa.

Quyết định như thế, Amane nhanh chóng quay về phòng và lấy quần áo để thay.

Tắm xong, cậu ngó ra ngoài phòng khách, rồi thở phào nhẹ nhõm.

Mahiru vẫn đang lạc vào xứ sở trong mơ, cho dù tiếng máy sấy rất to kia cũng không thể đánh thức nổi cô nàng.

“Dậy đi nào, Mahiru.”

Amane khẽ gọi, rồi nhẹ nhàng lung lay Mahiru, nhưng cô nàng không có vẻ gì như sắp dậy cả. Có thể cô đã ngủ say, nên cơ thể cô bắt đầu ngả nghiêng, và Amane chỉ còn cách bế cô lên.

Có vẻ việc gối đùi quá lâu đã khiến cô nàng mệt mỏi, hoặc chỉ đơn giản là cô cảm thấy buồn ngủ. Nhưng tóm lại thì cho dù cậu có làm gì đi chăng nữa thì Mahiru cũng sẽ không tỉnh dậy. ( e hèm, đây là truyện “chong xáng” nhé, bớt bớt suy nghĩ lại đi nào :)) )

Hình như trước đây cũng có chuyện như thế này rồi thì phải.

Cậu nhớ rằng đó là vào lúc cuối năm. Mahiru đã ngủ thiếp đi, rồi cậu nhường giường của mình cho cô nàng.

Cậu nghĩ rằng lần này y hệt như lần trước.

Amane cố lay cô dậy một lần nữa, nhưng kết quả vẫn là không được.

Ưnnn, một tiếng rên ngọt ngào truyền vào tai cậu. Nó giống như tiếng ngủ say hơn là tiếng nói.

Đây không phải là lần đầu tiên Mahiru tin tưởng đến mức không phòng bị trước cậu, nhưng Amane cảm thấy điều này thật sự không tốt.

Otonari no Tenshi-sama  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ