Part 12

877 38 11
                                    

-Fic mới 'Kill Me Heal Me' của ta bị bỏ rơi một cách không thương tiếc😔 Buồn lắm, ai đọc đi🔜
-Nhớ cmt ya~

Chương 12: Secret: I Know but U Don't...

Vương Nguyên mím chặt môi nhìn Tuấn Khải, tai đỏ lựng vì xấu hổ. Hắn cũng ý thức được mình vừa nói gì, mặt xấu xa hỏi:

"Sao vậy? Tai đỏ hết lên rồi kìa! Có phải do trời lạnh không?"

"Ngu ngốc, đừng nói nữa!"

Tuấn Khải nhếch môi nhìn người kia, tay tiếp tục đẩy xe đi.

Không khí trở nên ngượng nghịu một cách kì lạ. Vài cô y tá đi qua nhìn bọn họ, miệng xì xầm không ngớt.

Vương Nguyên chán nản nhìn hai ông cụ đánh cờ, tay toan lấy máy trong túi quần ra chơi.

"Vương Nguyên!!!!!!"

Cậu giật mình ngước lên, mắt kinh hãi nhìn hai người đằng xa.

Phải rồi, sao cậu có thể quên người này vừa đến Hàn Quốc chứ?

Tuấn Khải nhíu mày nhìn Chí Hoành chạy lại, miệng ai oán nói một câu:

"Cậu ta đến đây thật đấy hả?"

Vừa rồi hắn có nghe cuộc đối thoại giữa Thiên Thiên và Chí Hoành. Việc cậu ta đến Hàn Quốc hắn có thể dự đoán được, nhưng không nghĩ cậu ta không quản mệt mỏi mà chạy đến đây ngay lập tức.

Rõ dàng là phá vỡ không gian riêng của hai người bọn họ ah~

Thiên Tỉ thở dài nhìn người bên cạnh, hai tay không ngừng xoa xoa má. Khải Gia khẳng định sẽ sinh khí vì Bảo bối đã phá vỡ khoảng thời gian riêng của hai người bọn họ. Tất cả là vì Tiểu Hoành quá háo hức, còn chưa kịp về khách sạn cất hành lí đã chạy tới đây. Thiên Thiên nhỏ bé ngăn cản, kết quả là bị sưng vù má trái, thật sự là đáng thương~

Đột nhiên Chí Hoành dừng lại, ánh mắt chăm chú đánh giá người trước mặt.

Vương Nguyên cười gượng nhìn Tiểu Hoành, tay bí mật cất máy vào trong túi.

Không khí gượng gạo vừa rồi liền thay đổi, bốn người đối diện nhau khiến không gian trở nên ngột ngạt.

"Khốn khiếp Vương Nguyên!" Chí Hoành im lặng cuối cùng cũng chịu mở miệng

Thiên Tỉ sợ hãi bịt mồm cậu lại, mắt màu hổ phách đảo xung quanh.

"Em nói bé thôi, người ta sẽ để ý."

Đây là bệnh viện tư nhân, phần lớn người nổi tiếng đến đây nên thông tin luôn được bảo mật kĩ càng. Nhưng cũng không thể khẳng định bí mật của bọn họ sẽ không bị bại lộ.

Chí Hoành mặc kệ Thiên Tỉ, miệng vẫn tiếp tục chửi mắng:

"Đột nhiên rời khỏi công ty. Trước khi đi còn không nói đến một lời, cậu có biết bọn tớ khổ sở thế nào không?"

Vương Nguyên im lặng cúi đầu.

"Rồi sao? Nửa năm sau đã ra mắt ở công ty khác! Lại thản nhiên không đề cập đến bọn này, bộ dễ quên thế sao?"

[Longfic][KaiYuan] Có phải em sẽ bỏ rơi anh...lần nữa? (7/9/2014)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ