Chương 21: Người bạn mang cùng nỗi đau ấy!

223 23 0
                                    

"Mai, cháu có biết hôm qua mọi người tìm cháu khổ sở thế nào không hả?"

Sau khi ngủ một đêm ở nhà Mika, Mika dẫn Mai trở lại bệnh viện. Chẳng biết ai đã thông báo mà vừa tới cổng đã có bốn năm y nhẫn đứng trước đó chờ hai người họ rồi. Thế là một màn giáo huấn đi vào lòng đất dành cho Mai và Mika bắt đầu.

Cũng phải thôi Mai là một ca bệnh đặc biệt mà, cô ấy cùng Iruka là nhân chứng nhìn thấy tận mắt Orochimaru – một tên ninja trong danh sách bị truy lùng của làng Lá. Mai đột nhiên mất tích làm mọi người phải thức tìm cả đêm. Nhìn đôi mắt thâm sì của các vị y nhẫn là biết đêm qua là một đêm không ngủ với họ rồi.

"Chúng cháu thực sự xin lỗi!" Mika cúi đầu xin lỗi túi bụi.

Ủa mà có gì sai sai. Mika ngước lên chỉ thấy Mai đang thong dong đi vào trong.

"Rõ ràng là cậu trốn viện mà cậu để tớ xin lỗi thế à Mai!"

"Thấy cậu nhiệt tình xin lỗi quá nên tớ không dám ngăn cản." Mai cười tít mắt đi vào trong mặc kệ cho người bạn của cô đang đứng bất lực tại chỗ.

Cũng vì cười nhắm cả mắt vào mà Mai không để ý và vào người đang đi đến trước mặt. Len lén nhìn lên hóa ra là Iruka.

"Iruka, anh tỉnh lại rồi sao? Anh còn đau ở đâu không? Mấy hôm anh hôn mê làm em lo muốn chết." Mai sốt sắng hỏi.

Trái lại với sự sốt sắng của Mai, Iruka chỉ đứng lặng nhìn cô. Mai làm sao hiểu Iruka lo lắng thế nào. Tối qua anh mới tỉnh lại đã nghe thấy y nhẫn tìm Mai náo loạn cả lên làm Iruka tưởng Mai mất tích lần nữa. Anh đã chạy khắp nơi tìm cô trong khi vết thương vẫn còn đau nhói. Từ lúc nào cô bé này trở nên quan trọng với anh như thế chứ?

Iruka quỳ xuống ôm chầm lấy Mai làm Mai bất ngờ đến đứng hình.

"Xin em đấy, lần sau đừng tuỳ tiện biến mất như thế nữa!"

Mika đứng bên này chỉ có thể thở dài ngao ngán, cô lại vô tình trở thành bóng đèn rồi. Thôi thì để không gian riêng cho hai người vậy.

Hôm nay là chủ nhật, bình thường Mika sẽ ở nhà giúp bà Kobayashi ở quán Dango nhưng hôm nay cô đã xin phép bà cả ngày để ở đưa Mai đến bệnh viện, nhưng giờ Mai đã có người chăm sóc, cô ở lại cũng không tiện, Mika quyết định cho mình một ngày nghỉ ngơi cho riêng bản thân cô.

Nơi đầu tiên cô đến là quán mì Ichiraku.

Vừa mới bước vào cửa đã thấy một dáng hình quen thuộc. Một cậu bé với mái tóc màu vàng và một thân y phục màu cam đang sì sụp hút những sợi mì vàng óng.

Mika ngồi bên cạnh cậu ta mà cậu ta lại dùng khuôn mặt ngố tàu nhìn chằm chằm cô.

"Tớ đi ăn mì thôi mà cậu có cần dùng khuôn mặt đó nhìn tớ không?" Mika khó chịu.

"Bất ngờ thật đấy, bình thường tớ chẳng thấy Mika đi ăn vặt bao giờ, đi chơi cũng không luôn, cả ngày chỉ thấy cậu đến học viện rồi chiều lại đi thẳng về nhà." Naruto thật thà nói.

Đúng như Naruto nói, sau khi trở về từ làng Cát, vì muốn tập luyện để trở nên mạnh hơn và muốn giúp đỡ bà Kobayashi nhiều hơn nên một đứa trẻ chín tuổi như Mika có ít thời gian chơi đùa như những đứa bạn cùng trang lứa.

[Fanfic Naruto] Thế giới của cậu, thế giới của tớ, thế giới của hai chúng taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ