Chương 20: Cánh cửa kí ức

197 23 0
                                    

"Tên Orochimaru đó, hắn ta lúc nào cũng thực hiện những thí nghiệm thật kinh tởm. Thật may là cả cậu và anh Iruka đều không sao!"

Chỉ nghe kể thôi Mika cũng cảm nhận được sự việc kinh hãi mà Mai vừa trải qua.

"Vậy là sau đó cậu nhớ ra hết sự việc, về tớ và về thế kỉ 21."

"Ừ, dường như sau khi tớ giải phóng nguồn năng lượng lạ lùng đó, chiếc vòng cổ shuriken xuất hiện trên cổ tớ. Sau khi tớ tỉnh lại, mỗi khi tớ ngủ đều xuất hiện những điều mơ hồ về những kí ức tớ chưa từng có, về những tòa nhà cao tầng, về công nghệ hiện đại và về ba mẹ tớ ở thế giới hoàn toàn khác. Ngay vừa lúc nãy thôi, khi giấc mơ kết thúc, mọi sự trong giấc mơ được liên kết lại thành một khối rõ ràng, tớ đã chạy ngay đến tìm cậu."

Mika nhìn người bạn trước mặt, giờ cô đã khẳng định chắc chắn đó là người bạn thân của cô, hai người bạn sau nhiều năm đã tìm thấy nhau. Sau sự việc này Mika cũng hiểu ra được nhiều bí ẩn về việc cô và Mai đến thế giới này. Mika ôm lấy Mai, thật tốt khi Mai ở đây.

"Ukm... Phương..."

"Ở đây cứ gọi tớ là Mika, dù sao dịch ra tiếng Việt nó vẫn là Phương mà." Mika như hiểu được sự khó khăn trong cách xưng hô của người bạn mình.

"Mika cậu có thấy lạ không, sau khi chúng ta nhớ lại mọi chuyện ở thế kỉ 21, thì những sự việc thân thể này trải qua ở đây với chúng ta đều rất chân thực và liền mạch. Nó như chúng ta đã trải qua thật vậy!"

"Đúng thế, nó chân thực quá đỗi. Nhưng trước kia tớ cứ nghĩ là đó là kí ức của cơ thể này sót lại thôi, chúng ta ở trong cơ thể này nên mới cảm nhận được sự chân thực của những kí ức đó. Nhưng..."

"Nhưng?"

"Cậu biết đấy, kí ức của tớ bị gián đoạn lúc tớ và bà Kobayashi đến làng Cát. Vì vậy muốn mọi chuyện rõ ràng, chúng ta phải làm tớ nhớ ra phần kí ức bị gián đoạn đó."

"Mai à, cho tớ mượn sức mạnh của cậu. Tớ muốn mọi việc phải thật rõ ràng."

Mai gật đầu tỏ ý mình đã hiểu, đưa tay lên tạo thành hình ấn chú, rồi đưa tay trái của mình cho Mika.

"Mika, mở mắt ra đi." Mai khẽ gọi, cô vẫn đang nắm chặt tay người bạn của mình.

Mika thận trọng mở mắt. Họ đang trong tâm trí của Mika, trước mặt họ là hàng dài những cánh cửa kí ức bị khóa. Không còn cách nào khác là dùng hai nửa của chiếc shuriken ghép lại làm chìa khóa để mở những cánh của đó ra.

Cánh cửa kí ức thứ nhất: Tiếng lá xào xạc, tiếng chim hót líu lo, mùi thơm nhè nhẹ của lá phong đỏ, và một vài tia nắng le lói của tiết trời mua thu. Họ đang ở bệnh viện làng Lá, nơi mà Mika được ra đời bởi sự chào đón ấm áp của thế giới này.

Cánh cửa kí ức thứ hai tiếp tục được mở ra. Lập tức, những kí ức chân thật về cha và mẹ và cả bà Kobayashi nữa. Cô bé Mika nhỏ bé được cha đặt lên vai, cha dùng kĩ năng ninja đưa Mika chạy nhảy trên các mái nhà của làng Lá. Mẹ Mika nấu ăn rất ngon thường đem ra bàn ăn những món ăn mà hai cha con thích nhất sau khi họ về nhà. Bà Kobayashi lúc nào cũng cằn nhằn vì cha lúc nào cũng chiều Mika để cô mặt mày nhem nhuốc, nhưng sau đó bà lại hiền hậu vô cùng lau khuôn mặt lem nhem của Mika giống như một bà tiên trong chuyện cổ tích vậy. Mika lúc này mới nhận ra, cô đã từng hạnh phúc đến như vậy!

[Fanfic Naruto] Thế giới của cậu, thế giới của tớ, thế giới của hai chúng taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ