+ 11: Ánh chiều tà...🍂

495 39 2
                                    

" Hutao, Hutao!"

Cô bị đánh thức bởi một ai đó, tỉnh dậy, y nhận ra mình đang ngủ ở phòng giáo viên, à đúng rồi...hôm nay tan sớm nên cô được Venti mời sang tâm sự một chút vì cậu ta...đang hơi chán.

Kể từ khi cô không còn nói chuyện với Xiao thì Venti cũng hay bắt chuyện với cô bạn này thân mật, có thể coi cậu như một người bạn thân ngoài lớp của cô. Một người tuy khác tuổi nhưng vẫn mật thiết như tình bạn.

" Đã 5 giờ hơn rồi Hu, trò nên về nhà đi, Zhongli cũng về rồi đấy." Cậu lung lay người cô một cách nhẹ nhàng rồi dẫn cô dậy khỏi ghế.

" Cảm ơn nha...chắc em cũng mệt rồi, thôi chào thầy..." Hutao liền rời khỏi phòng và đi về.

Nhưng cũng không thể tránh khỏi ánh mắt tò mò của Venti, cậu đã vô tình thấy một chiếc túi nhỏ được lấy từ cặp sách của cô. Một mùi hương thơm kì lạ nào đó vô tình bay qua khe mũi khiến cậu không ngừng chảy nước, chắc là hộp cơm của Hutao, có lẽ hôm nay cậu ấy không có ăn.

Khoảng một vài phút sau khi cô rời, cậu cũng dần thu gọn đồ rồi trở về nhà, tiện tay ngắm nhìn khung cảnh hoang vắng của cả ngôi trường sau giờ học, mặt trời cũng dần ngả lại phía tây mà dần thế chỗ cho mặt trăng, thật vô cùng êm dịu...

Cậu nhìn thấy những đàn chim bay theo đàn để về tổ theo hướng tây, dưới ánh hoàng hôn, chúng như những dải chữ "V" trôi nổi trên dãy thảm màu cam đầy vẻ yên bình.

Nhà thơ nhìn chúng qua cửa sổ, lòng chàng bao la biết mấy khi không thể hoà nhập cùng những đôi cánh đó, chàng vuốt lên tấm kính rồi tủm tỉm cười.

" Chào Venti."

Cậu giật thót mình rồi theo phản ứng quay sang phía cửa, nét mặt hoảng hốt cũng dần tan biến đi khi nhìn thấy...người ấy. Mái tóc đen xanh được ánh sáng chiều tà của hoàng hôn chiếu vào vô cùng lấp lánh, chiếc áo khoác đen toát lên vẻ lạnh lùng như báo hiệu bóng tối sắp đến từ nhân vật bí ẩn đứng ngoài cửa.

" Yo! Xiao!"

" Ừ, tôi tới thăm."

Venti vui vẻ mời cậu thanh niên vào phòng ngồi, Xiao ngồi xuống ghế, cậu nhẹ nhàng thả lỏng cổ tay rồi cởi áo khoác đen ra để lộ cơ thể cường tráng ấy, không biết mà như vậy thì lũ con gái sẽ như thế nào nữa.

Đó là việc mà cậu luôn lo lắng...

" Xiao, cậu vẫn còn thấy áy náy à? Về vụ lần trước ấy." Nhà thơ nhỏ bé liền cắm chiếc ống hút của mình vào hộp sữa rồi từ từ uống.

" Cũng hơi..." Cậu ngập ngừng nói rồi đưa tay bấm điện thoại.

Nhưng cũng đâu thoát khỏi con mắt thần thánh của Venti được, cậu đã nhận ra một điểm khác thường trên khuôn mặt của Xiao từ đời nào rồi.

Cái tính cách lạnh lùng giờ đây đã trở nên đáng yêu khi cậu đỏ mặt, một tay thì đưa lên che như muốn trốn tránh điều gì đó.

" Nói đi Xiao~, lí do gì mà hôm đấy cậu nhờ tui?"

Và nó đã vô tình khiến cậu thanh niên trúng tim đen, cậu lấy trong chiếc túi ở cửa hàng tiện lợi mới mua ra một chai nước lọc ra rồi uống. Cậu muốn trốn tránh khỏi sự thật sao?

🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ