Hôm nay, ánh bình minh lại lên và soi sáng cho mọi nơi, Hutao bước đi trên con đường trải đầy những cánh lá vàng ươm cùng với những giai điệu gió đang đung đưa thổi theo hướng tới trường, đi bên cạnh là người anh kết nghĩa của cô, Childe.
Ngày hôm nay, cả 2 không đi xe mà sẽ đi bộ tới trường, bởi ngày hôm nay vốn khác biệt, âm thanh gió sao thật nhộn nhịp hơn những ngày trước, vì sao mà nó luôn thổi về hướng Đông thay vì đi về tam hướng còn lại? Như thể một sự kiện đặc biệt nào đó sẽ diễn ra ở ngôi trường này vậy.
" Này nhóc Hutao." Childe nói.
" Dạ?"
" Nghe nói nhóc có bạn trai rồi đúng không?"
Hutao bỗng giật mình mà suýt thì sặc hộp sữa đang uống, may mà cô bình tĩnh lại và vỗ ngực cho xuôi.
" Có phải bạn trai của nhóc là Xiao không?"
Hutao bỗng câm nín không biết nói gì hơn, cô nuốt nước bọt. Cô tự hỏi làm sao anh ấy biết, cô đã nói vụ này với ai đâu mà anh biết? Bình tĩnh, bình tĩnh mới có thể giải quyết, chứ cứ nóng thì tạch dễ, cái tên này không phải dạng vừa. Mặc dù là anh kết nghĩa nhưng vài lúc cô chỉ muốn đấm cho tên này tới chừa đời mà thôi.
" S...sao anh biết...khoan đã, anh theo dõi em đúng không?!" Cô tức giận.
" Cũng không hẳn là theo dõi, bởi anh chỉ đi ngang qua thấy mấy đứa ở đấy nói gì với nhau thôi, nào ngờ mấy đứa lại hôn thế bảo sao anh không hỏi."
Cái gì cơ?! Cái ông tướng này theo dõi mình á? Có đùa không đấy? Vậy tất cả mọi chuyện mà chiều hôm qua xảy ra, anh ấy đều biết hết rồi ư? Đùa, kể cả cảnh mình bị Xiao hôn hôm qua cũng...
Thiếu nữ xấu hổ tới mức cô phải che đi khuôn mặt đỏ này của mình, cô nhận ra bây giờ mình có khác gì trò hề của Childe không chứ? Hutao cũng đâu để ý tới bóng hình bên cạnh đang cười thầm cô.
Lá bỗng rơi từ trên cao xuống, chúng bỗng đáp xuống đầu 2 người như đã kiếm được nơi ở thích hợp của mình rồi vậy, rồi từng lá từng lá cũng ùa theo đậu trên chỏm đầu từng người.
" Nhóc Hu."
" H...hả...?" Cô ngước lên tùy vẫn cảm thấy xấu hổ.
" 2 đứa..."
Anh ấy, định nói gì đó nhưng sao bỗng dừng lại...
" Anh Childe..."
" 2 đứa lúc đấy ngọt ngào dễ sợ! Anh nhìn mà ghen tị lắm em ạ! Nhìn cái cảnh mấy đứa hun tổ khiến anh dính cẩu lương mà thôi em."
Cái....
" Thôi thì học cho nhanh lên sau này còn cưới nhau, mà nhớ lúc đấy mời anh nữa nha, khổ thân em mà không mời là anh mày gọi Fatui đến phá, lúc đấy đừng có khóc nữa nhé!"
Anh ta trêu cô tới nỗi còn chẳng hề hối hận gì, một chút cũng không nhưng kể cả như vậy cũng không tức giận, cái cô giận chính là cái ý nghĩa câu nói vừa nãy, cưới? Cái quái gì vậy?
Hutao nghe những câu ấy xong mà chạy một mạch tới trường mà không đi theo Childe nữa, một chút cũng không, cô bực lắm rồi, xấu hổ lắm rồi, cái tên chúa hề ngốc này! Anh với chả em!
BẠN ĐANG ĐỌC
🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️
Fanfiction🌸 Cặp chính: Huxiao - 魈桃 🌸Tôi chưa biết khi nào đoá hoa ấy sẽ nở... Nhìn được nụ cười nhỏ của em cũng đã đủ khiến tôi hạnh phúc... Vài lúc tôi chỉ muốn nhìn em rồi dõi theo những giây phút ấy mà thôi. Và nếu em có tính hoặc phải rời xa tôi... ... ...