" Hutao, tại sao cậu phải làm những việc như thế này vì tôi?"
Ánh mắt thiếu nữ nhìn chằm chằm vào Xiao, trái tim bỗng đập mạnh khi nghe câu hỏi đó từ người kia. Gió thổi nhè nhẹ, thoáng lên khung cảnh hoàng hôn lãng mạn, thiếu nữ với mái tóc đen thun nhìn vào ánh mắt hổ phách ấy, nó long lanh đúng như một hòn bi ve vậy.
Cô bỗng mỉm cười, nụ cười của sự hạnh phúc khi câu hỏi ấy được đặt ra.
" Tớ không biết, tớ còn chẳng hiểu vì sao tớ lại muốn làm vậy nữa."
.
.
Một không gian yên lặng bao chùm cả buổi chiều, phong cảnh ảm đảm đến kì lạ như chỉ muốn làm cho mọi người chìm vào một giấc ngủ êm đềm. Tia ánh sáng nhỏ từ xa cũng dần dần vụt tắt, chỉ để lại những đám mây nhỏ chênh vênh giữa trời, cùng với 2 bóng dáng của 2 cô cậu học sinh....
" Ừm, chính tôi cũng chẳng biết là tại sao tôi lại đồng ý đi chơi với cậu." Xiao cười nhẹ rồi đứng dậy khỏi ghế.
" Tạm biệt nhé Hutao, hẹn mai gặp lại ở trường." Cậu rời đi và vẫy tay tạm biệt cô.
Hình bóng dần dần nhỏ đi cho tới khi nó biến mất không còn dấu vết. Tại sao nhỉ? Tại sao lại khiến cô cảm thấy buồn thế này? Mất đi người ấy, có phải là một sự mất mát lớn trong cuộc đời?
Thiếu nữ cuối cùng cũng đứng dậy và trở về nhà, y muốn tự tẩu lộ hôm nay thay vì phải ngồi lên xe mà chịu mùi nước hoa nồng nặc.
-----Đi dọc trên khu đường vắng bóng, thiếu nữ bước đi trên con đường một cách nhẹ nhàng, nhưng không hiểu sao con đường này lại vô cùng âm u tới nỗi, từng bước chân cũng có thể đánh thức một sinh vật hay thứ gì đó ở đây.
Nơi này là một khu vực rất ít người ở, bởi nơi đây chứa những thứ gọi là "tệ nạn xã hội", từ gái mại dâm hay người bị nghiện đều xuất hiện. Tuy nhiên Hutao thích những khung cảnh tối tăm và u sầu, đương nhiên là chủ nhân của nhà tang lễ, cô đã quá quen với mấy cái thứ này rồi.
Soạt...soạt...
Hutao bỗng giật mình khi trước mặt cô là một tên to lớn và nhìn vô cùng đầu gấu, hắn ta dựa vào tường miệng thì hút điếu thuốc.
" Hê, lại là các ngươi à? Giỏi lắm lại chặn đường ta chứ gì?" Cô cười nham hiểm.
Thế nhưng, khi cô hỏi thì hắn ta không hề trả lời, thay vào đấy là chỉ một sự im lặng, im lặng tới kì lạ. Giờ mới để ý, mặt của tên đó xanh xao, máu thì chảy từ mọi nơi, nhìn như không còn sức sống nữa vậy.
Rồi hắn ngã xuống, Hutao chạy đến gần để xem thì hắn chỉ còn lẩm bẩm một vài từ.
" Kh...khốn...khiếp..." Và rồi lịm đi.
Hắn ta bị một nhát mạnh vô đầu và rồi ngất, lúc đấy y vô tình nhìn sang cái ngõ bên cạnh.
Bất ngờ thay.
Khi cả một đàn người nằm dải rác ở đó.
Hàng loạt là những tên côn đồ, ăn trộm hay làm những chuyện xấu, đều bị giết ở đây một cách vô cùng... dã man. Tuy nhiên, cô không thấy sợ mà chỉ hơi bất ngờ, chắc lại phải thêm mấy cái hòm nữa đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️
Fanfiction🌸 Cặp chính: Huxiao - 魈桃 🌸Tôi chưa biết khi nào đoá hoa ấy sẽ nở... Nhìn được nụ cười nhỏ của em cũng đã đủ khiến tôi hạnh phúc... Vài lúc tôi chỉ muốn nhìn em rồi dõi theo những giây phút ấy mà thôi. Và nếu em có tính hoặc phải rời xa tôi... ... ...