Bạn nào ship Zhongchi hôm nay vào đây cho vui:))
------Âm thanh buổi chiều hôm nay có vẻ khác với mọi ngày, thường thường, sẽ có tiếng gió vi vu thoang thoảng như tiếng chân của cậu nhóc lang thang nào đó vậy, vài lúc chính là tiếng đập cánh của đàn chim sau chuyến hành trình xa của mình về...
Mọi ngày sẽ như thế nhưng hôm nay thì khác, hôm nay không thấy tiếng chân của làn gió quen thuộc đâu hay cả tiếng đập cánh của chim, mọi thứ đều chìm trong một không gian ảm đạm và bình yên. Không chút gì mới mẻ, nhạt nhòa và vô vị.
" Tiên sinh! Tiên sinh!" Bất chợt Zhongli nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của một người nào đó, hẳn là cậu ta.
" Ơ...ừm...Childe?" Đúng vậy, người xuất hiện trước mặt ngài chính là Childe bằng da bằng thịt, nhưng vào thời gian này sao cậu ta lại xuất hiện ở đây chứ? Lẽ ra cậu phải đi về rồi chứ?
Childe cũng chẳng muốn nói gì, cậu nở một nụ cười dịu nhẹ rồi đặt chiếc túi ở cửa hàng tiện lợi xuống bàn, cậu nói.
" Thầy có vẻ thích trà thảo mộc nhỉ, thầy Zhongli?"Childe ngồi xuống ghế, cậu vắt chân 2 bên rồi thả lỏng cổ chân.
Zhongli nhìn cậu thiếu niên trung học ấy mà trả lời.
" Ừ." Ngài trả lời trầm lặng rồi ngồi xuống ghế.
Chẳng hiểu sao, vừa khi ngài ngồi xuống, có một luồng gió mạnh nào đó bỗng thổi qua gáy hất phăng mái tóc đen láy của ngài, luồng gió này thật tự nhiên, đáng ra nó vốn không có vào chiều nay nhưng từ khi chàng trai tóc cam kia đặt chân đến, nó lại có.
Thở dài, ngài lấy bình nước sôi rồi pha chút trà thảo mộc, mùi hương từ từ sộc qua mũi 2 người, len qua sống mũi rồi hoà nhập vào cơ thể cả 2.
Pha xong, ngài đưa cho Childe rồi cùng làm một ly sâu, trôi xuống họng như ngấm dần cơ thể vậy. Thật dễ chịu, những tách trà này thật phù hợp với không khí chiều nay.
" Tiên sinh quả là có tay nghề mà! Ngài làm ngon lắm!" Childe cười khen ngợi tài năng của ngài.
" Không, đây là vì cậu chọn đúng trà cho ta nên mới biết làm thôi." Zhongli lắc đầu phát đối rồi uống tiếp.
Chàng thở dài và cũng uống theo, lướt nhìn ngài, sao chàng luôn cảm thấy trái tim mình đập mạnh thế nhỉ? Nhìn gương mặt sáng sủa không tì mụn cùng chiếc kính đen. Mái tóc cùng màu kính long lánh dưới ánh mặt trời chiều thật lấp lánh, sao bỗng dưng nhớ tới chỗ cây anh đào mà cô em gái mình từng đứng thế nhỉ?
" Hừm, Childe, tuy cậu luôn ở bên tôi mọi lúc để tâm sự, nhưng ta tự hỏi cậu không có bạn hay sao mà lại." Câu hỏi khiến Childe bỗng giật mình, cậu gãi đầu nói.
" Không, em có bạn, phải nói là khá nhiều, trong đấy có cả Hutao, em ấy tuy thế thôi chứ vốn là một người giàu cảm xúc luôn nghĩ cho người khác. Mỗi khi em bị thương, Hutao luôn là người chăm sóc em nhiều nhất. Cho nên, là một người anh kết nghĩa, em không không bảo vệ em ấy được."
" Bảo vệ à...cậu quả là một người anh tốt." Ngài tiên sinh cười.
Childe kể thêm.
BẠN ĐANG ĐỌC
🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️
Fanfiction🌸 Cặp chính: Huxiao - 魈桃 🌸Tôi chưa biết khi nào đoá hoa ấy sẽ nở... Nhìn được nụ cười nhỏ của em cũng đã đủ khiến tôi hạnh phúc... Vài lúc tôi chỉ muốn nhìn em rồi dõi theo những giây phút ấy mà thôi. Và nếu em có tính hoặc phải rời xa tôi... ... ...