" Tôi đã từng nghĩ, cậu ghét tôi như thế lắm sao? "
" Có phải, tôi giờ đây sẽ chẳng còn là gì với cậu nữa không? Và cậu sẽ đành lòng mà vứt bỏ tôi như những đôi khác ngoài kia chăng? "
" Tôi đã khóc đấy, tôi khóc vì nội tâm tôi đã không cho phép tôi được yếu đuối. "
" Tôi áp lực ư? Có đấy... "
" Nhưng tôi cũng đành phải bằng lòng cho qua... "
" Bởi tới bây giờ thời gian cũng không cho phép tôi nữa rồi... "
...
...
...
- Thưa bác, đó là những gì cháu đã trải qua trong suốt tuần nay.
Tiếng loa vọng ra từ chiếc loa ghi âm nhưng âm thanh ấy như mang sự đau đớn tột cùng khi nó như cuối cũng cũng có thể được trải lòng, âm thanh ấy vừa nhẹ chĩu mà thật đau tai với một kẻ làm anh như y biết mấy.
- Có vẻ đầu óc cô bé có chút vấn đề rồi, nó còn nói đó là do một giọng nói vọng ra từ đầu nó nữa. - Vị bác sĩ bỏ kính xuống nói, nhìn về hướng của Childe mà thở dài.
- Còn thuốc điều trị thì sao bác sĩ?
- Hiện tại thì chưa, nhưng cứ để cô bé yên một khoảng thời gian nữa đi, để xem tiến trình có thay đổi không.
- Vâng, tôi hiểu rồi.
Sau ấy vị bác sĩ mới ra về, Childe cũng chỉ biết nhìn bóng dáng ông mà đi trong vô vọng, anh muốn cứu cô ngay lập tức có thể, nhưng chỉ tiếc vì dù sao nó cũng vô ích mà thôi.
Y quay đầu mà khẽ bước tới nhà bếp của Vãng Sinh Đường, đôi chân anh mệt lả mà còn chả bước được thêm nữa, quá nhiều chuyện đã và đang xảy ra với y rồi, bản thân anh cũng chẳng thể trụ nổi được thêm nữa..
Anh suýt ngã, nhưng cũng may mắn là có người đỡ kịp.
- Ui cha...khổ thật đấy...
- Cảm ơn em Yunjin.
Cô thiếu nữ vội đỡ anh dậy rồi đặt y lên ghế ngồi, cái vẻ mặt mệt lả đó, anh cảm giác như cái ngã vừa nãy nó là thật vậy, giống như anh chỉ được cô gái ấy đỡ sau khi té xuống cái nền đất mẹ này thôi. Đôi mắt ủ rũ cộng với thân thể rã rời, nhìn là đã hiểu ổng giờ đây "lả" như thế nào rồi.
- Món súp bí đỏ xong rồi đây!
Cô đặt bát súp lên bàn, mùi hương thơm ngon cộng thêm vị ngọt của bí đỏ khiến Childe liếc vậy mà cũng không khỏi thèm thuồng, y chống tay dậy mà ngước nhìn vào li súp, cười cũng có chút tự hào.
- Ồ, trông cũng không tệ đâu.
- Ưm...em cảm ơn ạ... - Cô ngại ngùng mà đậy nắp nồi bí đỏ lại, rồi lấy găng tay đeo vào mà cầm bát súp lên.
- Em thân với Hutao nhỉ, dạo này hay sang giúp cô bé cơ.
- Vâng, dù sao Hutao cũng gặp khá nhiều chuyện rồi, cô ấy vốn giúp đỡ em rất nhiều nên em cũng muốn một lần được trả ơn tấm lòng của cậu ấy...
BẠN ĐANG ĐỌC
🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️
Fanfiction🌸 Cặp chính: Huxiao - 魈桃 🌸Tôi chưa biết khi nào đoá hoa ấy sẽ nở... Nhìn được nụ cười nhỏ của em cũng đã đủ khiến tôi hạnh phúc... Vài lúc tôi chỉ muốn nhìn em rồi dõi theo những giây phút ấy mà thôi. Và nếu em có tính hoặc phải rời xa tôi... ... ...