Chương 9: Ve Sầu Nhỏ Rất Nhút Nhát

235 51 0
                                    

Chương 9: Ve Sầu Nhỏ Rất Nhút Nhát

Từ sau khi Chu Tử Thư chết, Ôn Khách Hành chưa từng ngủ được một giấc trọn vẹn, cơ hồ vừa nhắm mắt hình ảnh y bị tầng tầng lớp lớp dược nhân vây quanh lại bất giác hiện lên, cho dù hắn muốn gạt đi cũng không có biện pháp, vì vậy mà trở thành bóng ma trong lòng Ôn Khách Hành, hầu hết thời gian hắn đều không thể ngủ, hoặc là cùng với thập đại ác quỷ đến nhân gian tàn sát giết chóc, nếu không cũng là đến tửu lâu uống rượu.

Nữ tử thanh lâu ít nhiều đều từng biết qua chuyện của hắn và Chu Tử Thư, ở trước mặt hắn giả vờ bất cẩn nhắc đến tên y, thoạt đầu hắn chỉ im lặng không nói, đám nữ nhân này lại được nước làm càn, càng nói càng quá đáng, Chu Tử Thư từ trong miệng bọn họ phát ra nghe đến thực bẩn tai, Ôn Khách Hành hiển nhiên nghe không nổi, chỉ bằng một tay đã bóp chết ả, dọa cho đám người còn lại mặt mày tái xanh, nửa câu cũng không dám kêu lên, tay chân run rẩy rót rượu, Ôn Khách Hành lại làm như không có gì, uống rượu thưởng nhạc, càng khiến cho chúng nữ nhân này thêm sợ hãi, Ôn Khách Hành thật sự chính là một tên điên.

Gà vừa mới gáy tiếng đầu tiên Ôn Khách Hành đã tỉnh, Chu Tử Thư cắn ngón tay hắn suốt một đêm cuối cùng cũng có hơi buông lỏng, Ôn Khách Hành hết sức cẩn trọng ngồi dậy, nhìn ngón tay của mình vừa sưng vừa tím, cũng không biết nên khóc hay cười. Ôn Khách Hành chậm rãi bước xuống giường, đêm qua hắn ngủ không sâu, dáng nằm có chút không thoải mái, hôm nay cả người đều đau nhứt, lúc đứng còn có hơi loạng choạng không vững mà đụng vào góc giường, Chu Tử Thư bị động liền nhíu mày, nhưng vẫn chưa mở mắt, Ôn Khách Hành dứt khoát đứng im không nhúc nhích, đến thở cũng không dám thở mạnh, xác nhận Chu Tử Thư còn chưa có tỉnh táo mới yên tâm tới gần.

Ôn Khách Hành quan sát y hồi lâu, rốt cuộc đưa tay cởi y phục của Chu Tử Thư, y chỉ mặc trung y cho nên cởi rất nhanh, phần da thịt bên trong nháy mắt đã lộ ra, Ôn Khách Hành gian nan nuốt một ngụm nước bọt, ghé mắt sang nhìn, quả nhiên không có Thất Khiếu Tam Thu Đinh. Ôn Khách Hành vốn muốn kéo áo lại cho Chu Tử Thư, nhưng đột nhiên có chút do dự, một tay dừng ở giữa không trung, dường như là đang đấu tranh rất ác liệt, đầu mày sít sao chau chặt, nếu như không biết còn tưởng hắn đang nghiên cứu cái gì rất cao siêu, nhưng thật ra là đang nghĩ xem sờ hay không sờ, đã lâu rồi không có cảm giác động chạm xác thịt với y, cho nên có điểm căng thẳng.

Đắn đo nửa ngày, Ôn Khách Hành đành từ bỏ, vẫn chưa phải lúc, đợi khi nào cứu y trở về rồi hẵng nói. Ôn Khách Hành cẩn thận mặc lại y phục cho Chu Tử Thư, xong rồi mới chuyển xuống phía dưới, xem xét chân trái của y. Lần trước bị dược nhân bẻ gãy, còn tưởng y có thể tự chữa cho mình, nhưng xem ra không được, kinh mạch nửa chân dưới đều bị hủy, so với tay của hắn còn nghiêm trọng hơn.

Ôn Khách Hành nén một tiếng thở dài, kéo chăn phủ lên người Chu Tử Thư, không tiếng động rời khỏi thư phòng.

Chu Tử Thư ngủ một mạch đến giờ Tỵ mới đẩy cửa ra ngoài, theo thói quen định nấu một bình trà, sau đó thì xuống núi mua một giỏ rau khác mang đến tửu quán cho Đỗ Vi Tiệp, bất quá y trước giờ không có nấu ăn, càng không có kinh nghiệm trong mấy việc này, cho nên không biết những chuyện mua nguyện liệu phải chuẩn bị từ sáng sớm, hiện tại mặt trời cũng đã lên rất cao, tửu quán đã mở cửa từ lúc nào rồi.

[Ôn Chu] Thiên Nhai Hải GiácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ