Chương 12: Quỷ Thi
Chu Tử Thử bị hắn chọc cho tức nghẹn, lời đến bên miệng lại cưỡng chế nuốt trở về, bao nhiêu ô ngôn uế ngữ đều không thể thốt ra, bởi vì mắng Ôn Khách Hành cũng vô dụng, y càng mắng hắn càng cao hứng, còn rất thành thật phụ họa theo, hoàn toàn không có lấy một tia bi thương ảm đạm, hệt như nghe một tấu khúc vui tai mà cười ngoác miệng. Nhiều lần như vậy Chu Tử Thư cũng không muốn phí lời nữa, nếu như cần thiết thì trực tiếp đánh hắn một chưởng, đem hắn nhốt ở ngoài cửa, bản thân y thì hậm hực vào mật thất đọc y sách, triệt để không chú ý tới hắn.
Chu Tử Thư đắn đo nửa ngày, y phục cũng đã cầm trong tay, nhưng lại không thể mặc dưới nước, mà Ôn Khách Hành vẫn nhất mực không chịu dời mắt, nếu như tiếp tục đôi co kì kèo với hắn, vậy còn phải ngâm thêm một lúc lâu, đợi khi hắn tắm xong mới có thể đường hoàng bước lên. Chu Tử Thư hiển nhiên sẽ không để mình chịu ủy khuất, nghĩ như vậy, y một tay ôm y phục, tay còn lại ở trong nước uyển chuyển vận công tụ thành luồng xoáy đẩy về phía trước, mặt hồ thoáng dao động rồi vụt lên tung tóe hợp thành một bức mành nước mỏng, vừa vặn ngăn trở giữa hai người bọn họ.
Ôn Khách Hành như cũ thong thả ngã người ra phía sau vách đá, hai mắt hưởng thụ nhìn bức tường nước mỏng mảnh trước mặt, khóe môi càng nhếch lên cao, đợi khi mặt nước phẳng lặng trở lại, nam tử ở đối diện đã không thấy đâu, chỉ thấy rừng trúc phía xa cơ hồ truyền đến tiếng bước chân vội vã dẫm lên lá khô chạy trốn.
Chu Tử Thư ấy à, da mặt kỳ thật rất mỏng, những khi xấu hổ vẫn luôn cố gắng điều tiết biểu tình, làm như không có gì mà lạnh mặt, nếu không phải kiếp trước Ôn Khách Hành đã ở bên cạnh y, có khi còn không biết được tật xấu này, sở dĩ nói tật xấu là vì Chu Tử Thư có thói quen giấu giếm tâm tình không muốn để người khác biết, chịu bao nhiêu uất hận cũng nhất quyết không phát lộ. Nhớ lại lúc mới quen biết y, Ôn Khách Hành chỉ cảm thấy người này dung mạo rất xuất chúng, thủ như nhu đề, phu như ngưng chi [1], khiến hắn nhìn một liền không thể rời mắt, trên đời này hắn cảm thấy mẫu thân là người xinh đẹp nhất, khi còn nhỏ đã nhận định như vậy, sau này lớn lên càng thấy không có ai qua được nàng. Có điều nữ nhân không ai vượt qua được nàng, nhưng nam nhân thì không phải không thể.
[1] Thủ như nhu đề, Phu như ngưng chi 手如柔荑, 膚如凝脂 (Vệ phong 衛風, Thạc nhân 碩人) : Tay nàng trắng và mềm như mầm cỏ non, Da nàng trắng mịn màng (như mỡ đông)
Ngẫm lại, nếu lúc đó không gặp được Diệp Bạch Y, Ôn Khách Hành cũng không biết trên người Chu Tử Thư đã đóng Thất Khiếu Tam Thu Đinh, sẽ không sống được bao lâu nữa. Mặc dù quan hệ của hai người bọn họ từ lâu đã xác định, nhưng Chu Tử Thư vẫn lựa chọn không nói với hắn, nếu như không phải Diệp Bạch Y vạch trần, Chu Tử Thư có thể sẽ vĩnh viễn không nói, đợi sau khi Thất Khiếu Tam Thu Đinh đến đòi mạng, y liền một mình rời đi, ở một nơi không ai biết mà từ từ chết đi trong cô độc. Đáy lòng chợt căng thẳng, Ôn Khách Hành nửa đời tàn độc rốt cuộc sinh ra một nỗi sợ, hắn sợ Chu Tử Thư sẽ thật sự làm như thế, không lời từ biệt mà bỏ đi, hắn vẫn luôn muốn hỏi y, nếu không phải Diệp Bạch Y đột nhiên xuất hiện, vậy y định khi nào thì bỏ lại hắn, kết quả còn chưa kịp hỏi, người đã đi trước hắn một bước.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ôn Chu] Thiên Nhai Hải Giác
Fiksi PenggemarTên truyện: Thiên Nhai Hải Giác Tác giả: Buổi Sáng Ăn Hủ Tiếu No Rồi Thể loại: Đam mỹ, đồng nhân Nhân vật: Ôn Khách Hành x Chu Tử Thư Tình trạng: Đã hoàn thành Độ dài: 25 chương Lưu ý: Nhân vật trong truyện không thuộc về mình, nguyên tác là tác ph...