Chương 21: Lập Nguyên

124 23 0
                                    

Chương 21: Lập Nguyên

Không ngờ, lần đi này lại rất dễ dàng, không có trở ngại gì xảy ra, trên đường cũng không gặp phải quỷ thi, nhóm người Chu Tử Thư thẳng một đường thuận lợi lên đến Bạch Huyết sơn. Bấy giờ đã là giờ Thân [1], bọn họ đi liên tục không nghỉ ngơi, tuy rằng đều là người luyện võ, chút khổ cực này không phải không chịu được, nhưng nói tới nói lui thì vẫn là phàm nhân, không ăn không uống còn phải vượt rừng băng núi, cho dù thật sự lợi hại cũng có chút chịu không nổi.

[1] Giờ Thân: Từ 15 giờ đến 17 giờ chiều.

Bởi vì muốn nhanh đến Lập Nguyên, nên chỉ đành vận khinh công, so với đi bộ bình thường đúng là nhanh hơn rất nhiều, nhưng linh lực tiêu hao không ít, cho nên từ đỉnh Bạch Huyết liền dứt khoát đi xuống, hiện tại nếu tiếp tục vận công ngược lại sẽ phản tác dụng, nguyên khí bên trong cũng chịu ảnh hưởng, đến lúc muốn hồi phục phải cần một khoảng thời gian nhất định, nhưng tình huống của bọn họ lại không dư dả như thế, vì vậy lúc này lựa chọn chậm một chút vẫn hơn đem công khí ra liều lĩnh.

Hai canh giờ sau, rốt cuộc cũng thành công xuống núi, Lập Nguyên trấn nghiễm nhiên ở ngay trước mặt, chỉ là có chút không giống với những gì Chu Tử Thư đã dự liệu. Trên đường lớn tấp nập người tới lui, mặc dù là ban đêm nhưng vẫn buôn bán rất náo nhiệt, trước trấn còn dựng một cái cổng rất lớn, hai bên treo lồng đèn đỏ vô cùng bắt mắt, bên dưới người người mồm năm miệng mười ngồi trước hàng quán cao hứng tán dóc, nam nhân nữ tử đều không thiếu, khung cảnh rộn ràng không khác các thôn trấn bình thường là bao, một chút tà khí cũng không hiện hữu, chỗ nào giống như nơi khởi nguồn quỷ thi.

Ôn Khách Hành ngược lại không biểu lộ cảm xúc gì đặc biệt, một mặt lãnh đạm theo sau Chu Tử Thư. Mãi đến khi bước vào một khách điếm, tiểu nhị nhìn thấy bốn người bọn họ quần áo tươm tất liền nhanh nhảu tiến lên nghênh đón: "Các vị đại gia, muốn thuê phòng sao?"

Vân Khất Biện gật đầu, lúc này đã mệt bã hơi, gã cũng không thèm để ý dáng vẻ của mình thế nào, giơ bốn ngón tay đến trước mặt tiểu nhị, nói: "Bốn gian sương phòng."

Tiểu nhị bấm ngón tay tính toán, sau lại gãi đầu cười áy náy: "Khách nhân thật ngại quá, chỗ chúng tôi chỉ còn ba gian... Ta thấy hay là để vị cô nương này ở một gian, huynh và vị công tử kia ở một gian, còn vị này có thể ở một mình."

Người mà tiểu nhị chỉ chính là Ôn Khách Hành, từ lúc hắn vào đây sắc mặt vẫn luôn không thay đổi, khiến người ta cảm thấy hắn là kiểu không dễ chọc vào, hiển nhiên không muốn cùng người khác dùng chung một phòng, tiểu nhị làm việc ở đây đã hơn mười năm, vừa nhìn liền rõ ràng, vì vậy có ý muốn sắp xếp để Vân Khất Biện và Chu Tử Thư ở cùng nhau, sương phòng còn lại tùy ý Ôn Khách Hành độc chiếm.

Vân Khất Biện và Triệu Mẫn Thi không hẹn mà cùng liếc về một phía, chỉ thấy Ôn Khách Hành cười lạnh một tiếng, hai ba bước ngăn trước người tiểu nhị, thân hình hắn cao lớn, tiểu nhị lúc này triệt để bị khí thế của hắn bức ép lùi về sau mấy bước, run rẩy nói: "Khách nhân, ngài, ngài có chỗ nào không hài lòng... Ta ta lập tức sửa lại..."

[Ôn Chu] Thiên Nhai Hải GiácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ