[ Có sai chính tả mọi người cứ góp ý nhắc mình nha cám ơn]
Lúc Tiêu Chiến nhìn thấy Tiểu Linh ngồi ở sopha nhà mình triệt để bị doạ ngốc. Sau đó, anh nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, đẩy cánh tay đang đỡ lấy mình của Vương Nhất Bác ra, tiêu xái giống như là không có chuyện gì xảy ra tự tin xảy bước về phía ghế sopha đối diện Tiểu Linh mà ngồi xuống. Mặc dù là giữ được bộ dạng vân đạm phong kinh đấy, nhưng mà chỉ có anh mới biết thật sự anh đã cố gắng nhường nào chỉ đi có mấy chục bước chân mà anh còn muốn già đi mấy chục tuổi, đau chết anh rồi. Cái tên tiểu tử thúi chết tiệc, lần đầu mà làm tàn nhẫn như thế, đáng chết hừ.
Tiêu Chiến quay đầu nói với Vương Nhất Bác "Anh muốn ăn cháo. Em xuống dưới lầu mua cho anh một phần có được không?"
Vương Nhất Bác hiểu ý gật đầu nhanh chóng đi lấy ví tiền liền rời đi ngay lập tức. Đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người cô nam quả nữ bọn họ anh mới nhỏ giọng nói "Tiểu Linh, đã lâu không gặp! Em hôm nay đến tìm anh có việc gì?"
Tiểu Linh cụp mắt nói "Anh thật là chung thủy. Ngay cả chung cư này cũng ở lâu như vậy, mãi vẫn chưa rời đi. Em vẫn còn nhớ em chính là người giúp anh dọn đến nơi này... Nghĩ lại chỉ vừa như mới hôm qua vậy.."
Tiêu Chiến cũng đột nhiên nghĩ về quá khứ tốt đẹp của hai người bọn họ mà mỉm cười, nhưng rồi đáp lại Tiểu Linh bằng giọng nói lạnh lùng hơn "Mọi chuyện đã cũ rồi, đừng nhắc lại vẫn hơn. Mặc dù anh vẫn ở lại đây nhưng em xem bài trí trong nhà là hoàn toàn khác so với năm đó... Mặc dù là anh chung thủy nhưng cho dù thủy chung thế nào thì con người rồi cũng phải thay đổi mà thôi. Không nói chuyện này nữa. Hình như em vẫn còn chưa nói, em đến tìm anh là để làm gì?"
Tiểu Linh nghe thấy anh nói như vậy cảm giác không cam lòng lại dâng lên ngày một cao hơn. Nàng lấy trong túi một chiếc phong thư màu đỏ đặt lên bàn đẩy về phía Tiêu Chiến "Chủ nhật tuần sau là đám cưới của em... Em rất mong anh sẽ đến tham dự. Nếu bạn
...trai anh có rãnh, hãy mang cậu ấy theo cùng"Tiêu Chiến mỉm cười khách sáo nhận lấy thiệp cưới đáp "Em ấy rất rãnh rỗi. Nếu không có việc gì đột xuất bọn anh sẽ đến chung vui cùng em"
Tiểu Linh không ngờ Tiêu Chiến vậy mà không hề chối bỏ mối quan hệ giữa mình và cậu nhóc ban nãy trước mặt nàng, nhất thời bị làm cho sửng sờ, rất lâu sau nàng mới hỏi "Có phải là vì em không?"
Tiêu Chiến không hiểu lắm hỏi lại "Vì em chuyện gì cơ chứ?"
Tiểu Linh ấp úng nói "Vì em đã để lại vết thương lòng trong anh quá lớn.... Nên anh mới rơi vào bước đường này...anh quyết định trả thù em, trả thù phụ nữ, chọn lựa yêu một người đàn ông... Nếu thật sự vì em , em vô cùng xin lỗi, hãy để em bù đấp lại lỗi lầm của mình, em có quen rất nhiều người bạn là nữ, rất xinh đẹp, công việc tốt, tính cách tốt... Em có thể giới thiệu cho anh..."
Tiêu Chiến đột nhiên hét lên "Dừng", sau đó anh nhìn thẳng vào mắt nàng lạnh lùng nói "Không liên quan gì đến em cả. Đúng là năm xưa anh đã rất đau lòng vì bị em bỏ rơi, nhưng chuyện anh và cậu ấy yêu nhau hoàn toàn chả dính líu hay liên quan gì đến em cả. Chuyện năm đó đã qua rồi, năm tháng qua đi không có nổi đau nào mà không bị phai mờ, huống chi bên cạnh anh còn có một người tuyệt vời như vậy. Chuyện người anh yêu là con trai hay con gái cũng không hề liên quan gì đến em, em đừng tự tin như vậy. Hơn nữa bọn anh rất hạnh phúc, không cần em phải bận tâm làm chuyện mai mối cho anh"
BẠN ĐANG ĐỌC
BJYX Nhặt được một bạn trai
FanficTiêu Chiến nhặt được một Vương Nhất Bác Bo tâm cơ lừa gạt Chiến. Hai người cách nhau 11 tủi hý hý hý. Niên hạ. Tiêu Chiến vẫn nghĩ mình nhặt được một bé thụ nhưng không ngờ có một ngày thằng nhóc đó lại đè anh ra ăn sạch sẽ ngay cả xương cũng không...