Chương 25. Ăn giấm

501 60 5
                                    

[ Nếu có chỗ nào sai chính tả, các bạn chỉ giúp mình nha , cám ơn nhiều]

Đêm đến Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ôm chặt lấy nhau ở trên giường, cùng nhau nói về những dự định cho tương lai. Trước khi Tiêu Chiến mơ màng chìm vào giấc ngủ, ở bên tai anh vẫn còn văng vẳng câu nói của Vương Nhất Bác. "Em tin tưởng tình cảm của chúng ta, nhưng em vẫn rất sợ mất anh Chiến ca à. Anh quá tốt đẹp sẽ có rất nhiều người muốn giành mất anh khỏi tay em. Em chỉ là một thằng nhóc vẫn chưa trưởng thành, liệu em có giữ được anh không Tiêu Chiến"

Tiêu Chiến ngái ngủ mắt nhắm mắt mở hôn lên mặt Vương Nhất Bác một cái cũng không buồn mở mắt nói "Nói ngốc cái gì đó. Anh tự biết giữ mình, không cần em phải làm gì cả. Chỉ cần em yêu anh là đủ rồi. Chờ anh về nhé, chỉ có mấy năm mà thôi. Vả lại em là phú nhị đại mà muốn qua thăm anh cũng không phải không có tiền mua vé máy bay. Đừng có làm như kiểu cả mấy năm trời không gặp nhau như thế. Ngủ đi , anh buồn ngủ rồi, cũng không phải ngày mai liền đi. Em đừng có quấy rầy giấc ngủ của người già như anh nữa có được không?"

"Được rồi. Em không nói nữa. Anh ngủ đi"

"..."

"Chiến ca, anh ngủ rồi sao?"

"..."

"Chiến ca? Anh ngủ thiệt rồi hả"

"..."

"Chiến ca?..."

Tiêu Chiến thật sự nổi điên thẳng chân đá cái tên nhóc đang ôm lấy anh không ngừng mở miệng ở bên tai ạn làm phiền giấc ngủ của chính mình xuống giường. Cũng mặc kệ cậu nhóc có đau hay không , mặc dù cậu hét có hơi lớn, nhưng anh biết sàn nhà trải thảm lông không thể nào bị thương được, trong lòng không lo không nghĩ cứ thế quấn chăn ngủ tiếp. Cái tên nhóc thúi đã hơn 1h rồi còn không cho người ta ngủ đáng bị đá lắm.

Tuy nhiên sự việc lại diễn ra theo chiều hướng không có lợi cho Tiêu con cưng mấy chục năm Chiến gì cả. Bởi vì sáng hôm sau lúc Vương Nhất Bác vác theo cái mông đau và tướng đi không đúng lắm vào phòng ăn, Tiêu Chiến liền phát giác bầu không khí hình như không phải lắm.

Ba mẹ anh lập tức bắn ánh mắt bất thiện về phía anh, cứ như anh chính là một tên cầm thú nào đó. Thậm chí trong lúc ăn cơm anh cũng phải chịu đã kích không hề nhỏ. Ba mẹ anh không ngừng gấp thức ăn cho con trai nhỏ, điều này cũng bình thường đi, vì ngày nào mà chẳng thế? Vậy nhưng khi anh muốn gắp bất cứ món nào trên bàn đều bị đá xoáy ngay . Mẹ Tiêu nói: "Chiến Chiến, con xem Nhất Bác mới có bao nhiêu tuổi, con vẫn nên chăm sóc cho thằng bé một chút chớ có bắt nạt nó. Món này thằng bé thích ăn nhất con mau mau gắp cho thằng bé đi"

Tiêu Chiến trợn mắt trắng phản kháng "Nhưng mà chén em ấy đã bị ba mẹ chất đầy thức ăn rồi. Con muốn gắp cho mình bộ không được sao? Ba mẹ bộ không xem con là con trai nữa hay gì?"

Ba Tiêu trợn mắt ra giọng trưởng bối dạy bảo nói "Mẹ con nói đúng đó cấm có cãi."

Vương Nhất Bác cũng đặt biệt cảm thấy ba mẹ Tiêu hôm nay thật có chút kỳ quái, vì vậy cười hì hì nịnh nọt khen da mẹ Tiêu hôm nay thật đẹp a, vừa khen vừa gắp vào bát Tiêu Chiến mấy món mà anh thích ăn. Mẹ Tiêu được nịnh cười đến vui vẻ, mà ba Tiêu thấy lão bà đại nhân vui dĩ nhiên cũng phụ hoạ theo cậu con trai nhỏ vừa mới nhặt được, cũng mắt nhắm mắt mở để cho Tiêu Chiến được ăn cơm đàng hoàn.

BJYX Nhặt được một bạn traiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ