Chap 30: Tin xấu

408 53 7
                                    

Xin lỗi các bạn độc giả đã theo dõi bộ truyện này, vì một số lí do riêng tư nên mình bắt buộc phải bỏ đăng truyện, và phải khoảng 2 hay 3 tháng sau có lẽ mk mới đăng lại được, cảm ơn các bạn đã ủng hộ :-*

_____________

Mặt trời ló dạng rất lâu, ngôi biệt thự ẩn sâu trong hang động chỉ được chiếu chút ánh sáng le loi, cũng vì vậy mà mọi thực vật ở trong đây đều bất mãn chỉ có thể đung đưa theo cơn gió, có lẽ chúng sẽ chẳng bao giờ được thưởng thức mùi vị thiên nhiên của giọt sương mai trong sáng sớm, hay một trận mưa rào tự nhiên, họ chỉ có thể đắm chìm trong bóng tối mà ấp ủ tâm tư.

" A, anh lại đi làm sao ? " Harry bất ngờ nhìn Daniel diện một cây vest màu trắng.

" Đúng vậy, ở nhà ngoan nhé ! " Hắn cười nhẹ đưa tay xoa đầu Harry.

Nhà ? Harry cúi đầu, nơi đâu mới là nhà của cậu ? Daniel có hứa sẽ đưa Harry về trường, cậu cũng bỏ qua cái lí do tại sao anh ấy biết được bản thân học trường Hogwarts, điều Harry phải lo là liệu Daniel có thực hiện lời hứa hay không.

Harry nỉ non một hồi mới ngẩng đầu đối diện với đôi mắt máu của hắn. " Em không biết nơi này có lối ra. "

Động tác xóa đầu phút chốc khựng lại, Harry lại chột dạ hơn khi nhớ lại lời ban nãy cậu thốt ra. Dù nhìn từ khía cạnh nào cũng có thể đoán được Harry rất mong mỏi được trở về, vậy nên dù bây giờ cậu có viện cớ như thế nào cũng chỉ khiến Daniel thêm nghi ngờ.

Daniel liếc mắt nhìn sang nữ hầu đứng gần đó, rồi hắn lại chầm chậm nhìn Harry như một con chuột nhắt mà co ro một chỗ, cậu bây giờ cúi đầu hết cỡ như muốn gãy luôn cái cổ. Daniel cười ra tiếng, lực xoa đầu cũng mạnh hơn.

" Đợi khi nào nhìn em lên cân một chút thì chúng ta lúc đó sẽ bàn tiếp chuyện này, được rồi, hôm nay nhớ ăn nhiều một chút và uống thuốc đúng giờ. Anh đi trước. "

Harry không nhiều lời nhanh chóng gật đầu, nhìn bóng dáng thiên sứ của Daniel ngày một đi xa mà thở dài.

" Cậu chủ nhỏ, điểm tâm đã có. " Nữ hầu cúi người tiêu chuẩn nhẹ giọng nói, Harry đáp một câu rồi nhìn số điểm tâm trên bàn lập tức rơi vào trâm tư.

" Chị ra ngoài được không, em muốn tự làm một chút điểm tâm. "

" Vâng. " Nữ hầu gật nhẹ đầu, vẫn duy trì biểu cảm lạnh nhạt mà bình tĩnh lui ra bên ngoài, Harry cười bất lực, có lẽ muốn y cười nhẹ chính là một việc khó khăn.

Harry nhìn phòng bếp rộng thoáng chỉ còn một mình cậu thì mới cẩn thận bắt tay vào làm việc. Thân ảnh bé nhỏ cứ thế hí hoáy trong bếp được gần một giờ đồng hồ. Sấp đồ ăn đầy đủ các chất bổ dưỡng đều được bày biện trên bàn một cách đặc sắc, Harry lỗi một chiếc khăn lụa từ chiếc vòng tay ra, cẩn thận sắp xếp đồ ăn vào trung tâm và gói nó lại một cách gọn gàng hợp mắt. Tự nhìn được đống đồ ăn mà bản thân kiếp trước hoàn toàn không làm được bỗng nổi lên một cỗ tự hào khó tả.

Để bọc đồ ăn vào chiếc vòng, Harry lấy một số điểm tâm ban nãy cậu để riêng ra đặt lên khay và hiên ngang bước ra ngoài.

[Allhar-ĐN] How do you love us?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ