Chương 26

669 118 2
                                    

    Phòng pháp y, Căn cứ mật số 3 Son gia,
    Mát - xcơ - va, Liên Bang Nga.

Đưa nàng đến nơi, đứng trước cửa phòng chưa dám bước vào. Đằng sau cách cửa này là mẹ nàng, người mẹ đã mất cách đây 20 năm.

     "Chị sẵn sàng chưa?"

"Ừm! Vào thôi, bà ấy đang đợi chị!"

     Mở cửa cho Bona, Eunseo đã bảo tất cả mọi người ra ngoài hết từ trước. Hiện tại trong phòng lạnh không có ai, chỉ có lồng kính hình chữ nhật trong suốt, bên trong là thi thể bị đóng băng với khí nitơ : Bae Ji Hee.

    Bước đến trước mẹ mình, đứng lặng thing nhìn bà. Đôi tay bé nhỏ chạm nhẹ lên tấm kính, cổ họng như có cục gì đó chặn lại không cất thành tiếng. Cố mỉm cười, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ, lần đầu tiên ở bên bà suốt 20 năm xa cách, những lời đầu tiên cất lên.

"Con chào mẹ....con gái mẹ đến với mẹ rồi đây"

Eunseo thấy nàng như vậy, ý tứ đi ra ngoài. Cậu sẽ để cho hai mẹ con nàng có không gian riêng tư với nhau.

Ngồi ngoài chờ đợi, trong thời gian này cậu cùng Nam Joo-Hyuk trò chuyện về Kim gia. Mục tiêu tiếp theo là phải tìm được cơ chế gây án. Thực ra, vụ này có thể nhờ tới cảnh sát Hàn nhưng cậu không yên tâm. Vì họ có thể bị mua chuộc bởi gia tộc họ Kim bất cứ khi nào.

Tốt nhất nên tự mình điều tra, bằng chứng chỉ cần bản hợp đồng và cái xác đông lạnh của Bae Ji Hee là đủ. Vấn đề quan tâm lúc này là Kim Jae Hoon sát hại bà ấy bằng cách nào thì mới buộc tội hắn được.

Tế bào ung thư nhân tạo - một loại vũ khí sinh học chưa từng được công bố. Ông ta tự chế tạo ra hay mua từ nơi khác? Hắn cấy chúng vào hồng cầu của Bae Ji Hee bằng cách nào? Nó chắc chắn sẽ mất kha khá thời gian điều tra!

     Cạch!

     Cửa mở, Bona bước ra ngoài. Mắt hướng tới nàng, cậu vội chạy lại chỗ Bona. Bộ mặt lo âu sợ tâm lí nàng bị ảnh hưởng. Hiểu ý cậu, Bona ôm chầm lấy Eunseo.

     "Chị không sao! Không cần lo lắng..."

Hai con người cứ thế ôm lấy nhau san sẻ tình thương. Chỉ tội Joo-Hyuk ngồi ở ghế bị nhồi đống cơm tró vào miệng. Anh lắc đầu ngao ngán đi khỏi.

"Giờ chị muốn đi đâu?" Rời khỏi cái ôm.

"Không phải em nói thăm mẹ xong thì về nhà em ở đây còn gì!"

"Ừ nhỉ? Em quên mất, đi thôi!" Eunseo cười trừ.

    Thành phố Saint Petersbugr ( St. Petersbugr),
    Phía Bắc Liên Bang Nga,
    9:00 am.

Trước mặt căn biệt phủ rộng bao la bát ngát, chính giữa đằng xa là toà nhà chính diện với phong cách Tây âu cổ kính pha nét hiện đại. Nó to phải gấp ba lần cái nhà trắng bên Mỹ. Hai bên thêm hai dãy nhà 3 tầng nữa. Không khác gì một trường đại học.

Đằng sau thì cả một cái sân bay riêng, đằng trước là vườn hoa và cái hồ lớn giống y công viên thu nhỏ. Thế đủ để hiểu mức độ giàu có của Son gia kinh khủng thế nào!

[Eunbo]  Yêu Kẻ ThùNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ