₆₅

115 5 0
                                    

Khi ở trong nhà, Bae Joohyun nhận thấy anh đều cố ý giữ khoảng cách với cô, cô là hổ báo à? Cô hừ nhẹ mấy tiếng rồi đi vào phòng anh chẳng chút ngại ngùng. Phòng của anh được sơn hai màu trắng đen là chủ yếu, thiết kế rất đơn giản, một cái giường rộng khoảng hai mét, một cái sofa và một cái bàn tròn nhỏ.

Cô phấn khích lăn mấy vòng trên giường, tuy chưa được ngủ cùng anh nhưng được ngủ trên giường anh coi như cũng được hời rồi!

Mấy phút sau, cô ngồi dậy, đi ra
phòng ngủ.

Đứng trước cửa phòng tắm, nghe tiếng nước chảy, cô nuốt nước bọt rồi hỏi: "Em mặc đồ của anh được không?"

Một lúc lâu sau mới nghe thấy
giọng nam trầm hồi đáp: "Tùy cô."

Bae Joohyun cắn môi dưới, lưu luyến rời khỏi phòng tắm.

Cô mở cửa tủ đồ của anh ra, có rất nhiều quần áo, phân loại ngăn nắp, cô chọn mấy phút, cuối cùng cầm một cái sơ mi trắng đi vào phòng tắm.

Dù sao cũng là diễn viên nên trong phòng tắm của anh có đầy đủ mỹ phẩm, lần đầu tiên Bae Joohyun dùng mỹ phẩm dành cho nam, cô tẩy trang rồi bắt đầu tắm.

Kim Taehyung tắm xong, lau tóc rồi ném khăn qua một bên, anh nhìn phòng ngủ, môi mím chặt, tắt đèn, đeo bịt mắt đeo rồi nằm xuống sofa.

Nửa tiếng sau, Bae Joohyun ra khỏi phòng tắm, mái tóc đen mềm mại buông xóa trước ngực, vạt áo sơ mi dài đến đùi cô, đường cong tinh tế như ẩn như hiện, phụ nữ mặc áo sơ mi trắng của đàn ông luôn gợi cảm ngoài tưởng tượng. Cô đứng ở cửa, nương theo ánh đèn trong phòng tắm nhìn người nằm trên sofa.

Cô chậm rãi đi tới, đứng cạnh sofa. "Anh ngủ rồi hả?"

Lát sau mới nghe tiếng anh trả lời: "Chuyện gì?"

"Em đói."

Cô đói thật, ở bữa tiệc không ăn gì mà còn uống rượu, bây giờ bụng cứ cồn cào.

Kim Taehyung không ngủ nữa,
nhíu mày nói: "Ở nhà tôi chỉ có sủi cảo đông lạnh thôi.”

Bae Joohyun nhìn đáng người cao ráo trên sofa:"Em ăn sủi cảo cũng được"

Anh tháo bịt mắt xuống, đứng dậy, không nhìn cô, cũng không bật đèn, đi qua người cô vào phòng bếp, "Chờ đi."

Bae Joohyun vui sướng đi theo anh:"Có nhân gì thế? Cho em xem với!"

Kim Taehyung bật công tắc phòng bếp, dưới ánh đèn, anh thoáng giật mình khi nghiêng đầu nhìn cô, ngay sau đó gằn giọng nói: "Thay đồ đi."

Bae Joohyun cúi đầu nhìn mình, không vui: "Tại sao chứ? Em có để hở chỗ nào đâu. Chỗ cần che cũng che rồi, cũng cài luôn cúc áo thứ hai rồi mà!"

Giọng anh không hề mang ý thương lượng: "Bảo thay thì thay đi."

Bae Joohyun bĩu môi: "Vậy em mặc gì?"

"Đồ thể thao."

"..."

Bae Joohyun nhìn vẻ mặt "không thay thì đừng mơ có ăn" đầy lạnh lùng của anh, giận dữ xoay người, "Em thay!"

Kim Taehyung lấy hai hộp sủi cảo đi tới bếp, thân hình cao ráo đang đứng đợi nước sôi đột nhiên được ôm lấy từ đằng sau, lúc anh định nạt cô thì cô đã buông ra, dịch tới trước mặt anh, cười ngọt ngào: "Em thay đồ rồi, bảo đảm anh sẽ không nổi lên thú tính đâu."

Cô mặc đồ thể thao của anh, quần áo đàn ông khoác trên cơ thể mảnh mai của cô làm cô trông càng nhỏ nhắn hơn, chỉ có một chỗ không hề khác biệt là độ cong mềm mại nơi ngực.

Anh điên rồi nên mới cho cô ở
nhờ.

Anh quay đầu, nói với vẻ lạnh nhạt: "Ăn mấy cái?"

Bae Joohyun nhìn sủi cảo: "Có hai loại nhân hả? Vậy mỗi loại bốn cái đi"

Kim Taehyung bỏ sủi cảo vào nồi nước sôi, Chu Nghi Ninh hỏi:

"Anh không ăn hả?"

"Không"

"Ờ"

Bưng sủi cảo ra bàn, Bae Joohyun trở vào phòng bếp:" Có ớt không? Giấm nữa?"

Kim Taehyung thấy cô định mở tủ lạnh thì kéo cô lại:"Đừng tìm, không có gì đâu."

Bae Joohyun nhìn anh, đột nhiên thở dài, bĩu môi, "Được rồi, nhưng không có ớt khó ăn lắm."

Cô thích ăn cay, còn dạ dày anh không khỏe, phải hạn chế ăn cay, có vẻ như hai người rất khó ở bên nhau?

Kim Taehyung nhớ lúc trước Taeyong có mua một chai nước tương, anh mở tủ ra, tìm được chai nước tương, quay đầu hỏi cô: "Có muốn ăn với nước tương không”

Bae Joohyun vội vàng xoay người: "Muốn, muốn, muốn!"

Kim Taehyung đưa chai nước tương cho cô rồi đi ra phòng khách. Bae Joohyun nhìn lưng anh, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này rất cô đơn, có hàng vạn fan thì thế nào, là ảnh đế thì sao, cuộc sống của anh vẫn vô cùng tẻ nhạt, không quay phim thì cũng tham dự sự kiện, về nhà ngoài ngủ và đọc kịch bản ra thì còn làm gì nữa? Ăn sủi cảo một mình ư?

Kim Taehyung nhìn đồng hồ, 00:45.

Đeo bịt mắt lên, dang rộng chân,
dựa lưng vào sofa.

Bae Joohyun nhanh chóng ăn xong sủi cảo, cô đi tới trước sofa, mỗi lần nhìn thấy anh đeo bịt mắt là cô lại muốn hôn trộm anh, nhưng để không bị tống cổ ra khỏi nhà nên cô đành nhịn.

"Ăn xong rồi thì ngủ đi, muộn rồi."

Bae Joohyun nghĩ có khi nào anh bịt mắt mà vẫn có thể đi lại bình thường không, do tai thính quá mà.

Cô nhích tới, ngồi xuống cạnh anh, "Em không ngủ được."

Kim Taehyung đẩy bịt mắt lên,
nhìn cô:"Cô lại muốn làm gì?"

Muốn sờ soạng anh! Muốn ngủ với anh!

Kim Taehyung nhìn vẻ mặt cô thì biết ngay cô đang nghĩ gì, giận dữ nói: "Dẹp ngay mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu đi."

"Sao anh biết em đang nghĩ gì? Là do anh cũng nghĩ thế chứ gì?" Cô vui mừng, nhích tới gần sát anh đến nỗi dụng vào tay anh. Da thịt đàn ông săn chắc, vừa ấm áp vừa mạnh mẽ, cô lại áp sát thêm chút nữa.

Anh đứng dậy, nhìn cô: "Cô đã thích sofa như vậy thì nhường cho cô ngủ sofa đấy."

Dứt lời, xoay người.


vrene | tiến về phía nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ