#35 - yêu (1)

326 39 3
                                    

"Ai rồi cũng bị tình yêu tới gõ cửa thôi."

-----------------------------------------------

Thằng Ngơ về như mang về cho anh em một làn gió may mắn lạ thường, nhất là khoản tình yêu tình cảm.

Nhìn lại một chút, thì hai thằng Huy Gừng nhỏ nhất ngày nào cũng đánh nhau cãi cọ rộn ràng cả trời ấy thế mà cũng bám dính nhau hơn năm rồi đấy.

Hải Thành thì khỏi nói, rất đằm thắm tình cảm dù anh Hải hay nóng tính với bé Thành lắm. Long Linh cũng chẳng phải bàn, hai đứa hợp nhau kinh khủng, như sinh ra để dành cho nhau ấy.

Thầy Nam vẫn ngày ngày ôm trong bụng cái tương tư cậu bé nhà chú Khoa, không phải thằng Vịt Hoàng nhé, thằng Giang ấy chứ ai thèm cái thằng vịt bự đấy đâu.

Thằng Hoàng cũng thích một người mà cũng chẳng dám nói như thầy Nam, hay con Linh trong suốt ba năm liền. Nghĩ mà đau, thích mà không dám nói, yêu mà không dám ngỏ.

Tình yêu của mấy đứa nhóc con lạ lắm, nó trong sáng, chẳng suy nghĩ nhiều như những người lớn phức tạp. Chúng nó tới với nhau vì tình yêu, chỉ vậy thôi.

Nói sao cho xuôi bụng nhỉ?

Nhìn Hải với thằng Thành ấy, hai đứa yêu nhau, tới với nhau và trao cho nhau những yêu thương mà ai cũng ngưỡng mộ. Điều duy nhất khiến bố Đan luôn lo sợ, chính vì hai thằng đều là con trai. Ở đây có thể không, nhưng xã hội ngoài kia cay nghiệt đủ điều, chỉ chờ đợi một ai đó trong một giây yếu lòng mà lao vào vùi dập, cay đắng với nhau. Nhưng mà, trông hai thằng lại chẳng có gì là quan tâm nhỉ? Ừ, vì tình yêu của trẻ con làm gì có chỗ cho nghĩ và suy. Tương lai sau này chẳng ai có thể biết trước, nhưng giờ thì mình cứ yêu thương trong tự do tự tại. Thoải mái mà, cứ muốn là ôm hôn, cứ muốn là gặp.

Tình yêu, nếu đúng người và đúng cách, thì sẽ chẳng chừa chỗ cho những âu lo và bất an.

"Bao giờ anh định tỏ tình thằng Giang đấy? Em thấy anh hơi bị giỏi nha." Thằng Ngơ thắc mắc. Nó với anh Nam đang ngồi ở ngoài sân, ăn bim bim uống nước ngọt, anh em nhà này lâu rồi ai cũng như nhau. Giờ này chiều rồi, đi đá bát bún lại không hợp lý mà nhịn thì đói không chịu được, nên ăn bim bim là chuẩn rồi.

"Tao chả biết, mà giỏi gì cơ?" Anh Nam thắc mắc quay qua hỏi.

"Anh giỏi ý, em thích con Linh cũng để cho nó biết mình thích nó, chứ anh cứ im lìm à."

"Ừ mày hay quá, để nó biết mình thích nó kiểu gì mà ba năm nó không dám nói hả em?" Anh Nam cười nhẹ, lắc đầu với thằng em.

"Thì hơi lỗi, nhưng ít nhất em vẫn có những động chạm hay hành động tối thiểu, anh gặp nó có làm gì đâu."

"Có những chuyện tao không cho mày biết em ạ."

"Anh giấu em gì? Anh có người yêu mà giấu em à? Hả hả hả?" Thằng Ngơ nghe tới đó thì nhảy dựng lên hỏi dồn hỏi dập làm Nam phải né né không thì cụng đầu vào nhau, lại đau.

"Không, mày điên à? Thôi tao qua nhà chú Khoa đây!" Nam đặt gói bim bim xuống định đứng dậy xỏ dép rồi đi, nhưng đời mà anh ơi, thằng Ngơ kéo áo anh Nam lại rồi nói.

Anh EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ