Chương 2: Vị Thần Của EmNgày hôm nay có rất nhiều việc phải giải quyết, phía trên liên tục giao việc xuống, không chỉ riêng phòng kinh doanh mà các bộ phận còn lại cũng bận rộn không kém.
Kurosawa hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, giám đốc Komatsu muốn anh đến dự cuộc họp hội đồng, thông báo về dự án văn phòng phẩm trong nửa cuối năm, Kurosawa hiển nhiên không ý kiến, còn rất năng nổ tham dự, cho nên xuyên suốt thời gian làm việc, Adachi không thấy bóng dáng của anh ở phòng kinh doanh, tâm tình có hơi không tốt. Từ sau khi hai người hẹn hò, Adachi bàng hoàng phát hiện, bản thân cậu rất hay tìm kiếm Kurosawa, lúc ở nhà cũng vậy, mặc dù đang xem truyện tranh hay chơi game, thỉnh thoảng sẽ quay đầu, xác nhận Kurosawa vẫn còn ở đó mới yên tâm hơn đôi chút, tình trạng này đã kéo dài hơn ba tháng rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Kurosawa rõ ràng là người bằng xương bằng thịt, không thể nói biến mất liền biến mất, Adachi thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc tại sao lại lo lắng như vậy.
Giờ nghỉ trưa, Rokkaku hưng phấn kéo theo Adachi đến nhà ăn, rất hào sảng mua một phần cơm thượng hạng chiêu đãi cậu, còn đặc biệt mua thêm bánh ngọt và đồ uống, vung tay rất dứt khoát, hoàn toàn không câu nệ. Thoạt đầu Adachi ngỏ ý muốn trả tiền lại cho cậu, Rokkaku liên tục lắc đầu, hiên ngang vỗ ngực dõng dạc nói "Không cần không cần", mấy lần như vậy, cho dù Adachi chân thành bày tỏ muốn trả tiền, Rokkaku vẫn kiên quyết không nhận, Adachi hết cách, chỉ có thể miễn cưỡng nhận lấy tấm lòng của cậu, sau đó sẽ mua cà phê hoặc là một ít bánh kẹo mà cậu thích tặng cho cậu.
Rokkaku vui vẻ ăn phần cơm thượng hạng của mình, Adachi ngồi phía đối diện ngược lại rất từ tốn, gắp một miếng rau củ cho vào miệng chậm rãi nhai nuốt, nghĩ nghĩ lại hỏi: "Rokkaku này, tôi có chuyện này không biết có nên hỏi không..."
Rokkaku còn chưa nuốt đồ ăn xuống, hai bên gò má căng phồng, gật gật đầu, âm giọng mơ hồ: "Anh Adachi không cần ngại, anh muốn hỏi gì, nếu em biết sẽ nói cho anh!"
Adachi thấy bộ dạng ngốc nghếch của cậu, không nhịn được bật cười, nói: "Cũng không có gì... Chúng ta cũng xem như đồng nghiệp thân thiết rồi đúng không?"
Rokkaku đã nuốt xong, uống một ngụm nước nhuận giọng, nghiêm túc nói: "Vâng, anh Adachi là tiền bối em rất kính trọng, còn có anh Kurosawa nữa!"
Adachi đối với thái độ nghiêm chỉnh như đang học quân sự của Rokkaku chỉ biết cười trừ, mất một lúc mới nói: "Trước nay không thấy Rokkaku nói về bản thân nhiều lắm, cho nên tôi có hơi tò mò..."
Rokkaku nhanh nhảu đáp: "Là vậy sao..."
Adachi nhẹ "Ừ" một tiếng, nói tiếp: "Gia đình của Rokkaku thế nào?"
Rokkaku không trả lời ngay, cậu cúi đầu gắp thêm mấy miếng thịt bò, vừa nhai vừa suy nghĩ: "Ba mẹ em đều làm kinh doanh, là người khá khó tính, vì em là con trai duy nhất nên không thể không nghiêm khắc."
Adachi cười cười, không nói gì. Nhìn thấy biểu tình trên mặt Rokkaku thoáng ngưng trệ, cậu đoán có lẽ cậu ấy không muốn nói nhiều về gia đình, tuy không biết cụ thể ra sao, nhưng lúc trước khi Rokkaku đến nhà cậu, vô tình nói tới chuyện đã từ bỏ đam mê của mình, là nhóm nhảy với Minato, thời khắc này Adachi đại khái hiểu được, bên trong nhất định có ẩn tình khó mà giãi bày, càng hỏi càng khó xử, tốt nhất nên dừng lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Kurosawa x Adachi ] Thiên Thần Hay E Thẹn 2
Historia CortaTên truyện: [ Kurosawa x Adachi ] Thiên Thần Hay E Thẹn 2 Tác giả: Buổi Sáng Ăn Hủ Tiếu No Rồi Thể loại: Fanfic, boylove Nhân vật: Kurosawa Yuichi x Adachi Kiyoshi Lưu ý: Nhân vật trong truyện không thuộc về mình, mình dựa trên phim truyền hình Nhậ...