Chương 13: Kurosawa, Vận Đào Hoa Của Rokkaku... Tới Rồi!

197 27 0
                                    

Chương 13: Kurosawa, Vận Đào Hoa Của Rokkaku... Tới Rồi!

Rokkaku cầm theo túi giấy rời khỏi cửa hiệu, hí ha hí hửng cất bước. Bởi vì buổi gặp mặt ngày mai rất quan trọng, nên không thể ăn mặc xuề xòa, Rokkaku sau khi tan ca liền dứt khoát chạy đến cửa hàng quen thuộc tìm mua cà vạt mới, lần lựa cả buổi, rốt cuộc cũng tìm được một cái phù hợp, tâm tình cũng trở nên đặc biệt tốt, vừa đi vừa ngâm nga bài hát giáng sinh.

"Ê."

Đột nhiên có thanh âm lẫn trong tiếng động cơ dồn dập truyền tới, Rokkaku theo bản năng hơi quay đầu nhìn lại, đoàn người thưa thớt đi lại trên đường không mấy cản trở tầm nhìn, hiện tại đã là mười hai giờ hơn, nghiễm nhiên không quá đông đúc. Cậu nheo mắt hòng nhìn rõ hơn một chút, chỉ thấy đằng xa dáng vẻ mơ hồ đang từ từ tiến lại gần, cuối cùng vững vàng dừng lại trước mặt cậu. Rokkaku chậm chạp ngẩng đầu, sau khi nhìn rõ ràng mặt người nọ thì trố mắt một phen, phản xạ tự nhiên lùi về sau hai bước, cười gượng nói: "Anh Katsuya..."

Katsuya thấy cậu phản ứng như vậy, không tránh khỏi buồn bực, nhíu mày nói: "Tôi là ma sao, cậu sợ cái gì."

So với ma, Rokkaku càng sợ anh hơn.

"Haha, đâu có... Anh Katsuya có chuyện gì sao?" Rokkaku không tự nhiên xoa xoa gáy, né né tránh tránh không dám nhìn thẳng Katsuya.

Katsuya hừ lạnh, mở cặp táp lấy tập công văn đưa qua, Rokkaku không hiểu gì cứng nhắc nhận lấy, nghi hoặc nhìn anh. Katsuya mặt mày cau có không mấy thiện chí, không nhanh không chậm nói: "Mấy tài liệu cũ mà thôi, cậu cần thì xem."

Rokkaku bị một câu này của Katsuya dọa cho hoảng loạn, căng thẳng lật mở trang đầu tiên, bên trong đều là số liệu liên quan tới công ty Tsukuyo, có những chỗ quan trọng còn được anh dùng bút dạ quang đánh dấu rất tỉ mỉ.

Katsuya đè lại văn kiện, ngữ khí lạnh nhạt, còn có ý trách cứ: "Xem cái gì, không về nhà hả."

Rokkaku lúc này mới nhớ ra, đứng giữa đường xem thì không ổn cho lắm, nhưng quả thực mấy thông tin này giúp cậu rất nhiều, có điều Katsuya đột nhiên đưa nó cho cậu, kỳ thật có hơi kì quặc, Rokkaku nhất thời không thể lí giải.

"Cái này anh cho em thật à?" Rokkaku lấy hết can đảm xác nhận.

Katsuya không kiên nhẫn phất tay, tỏ vẻ muốn lấy lại, nói: "Không cần thì trả đây."

Rokkaku lập tức ôm chặt văn kiện vào trong lòng, gật mạnh đầu: "Cần cần cần!"

Biểu tình của Katsuya giống như đang cười, nhưng không chân thực lắm, anh nói: "Tôi về đây."

Rokkaku cười nói: "Vâng, cảm ơn anh!"

Katsuya nhìn cậu trong mấy giây, không biết đang nghĩ gì, sau đó xoay người đi thẳng, Rokkaku yên lặng nhìn theo bóng lưng nam nhân xa dần, khóe môi chậm rãi kéo lên cao, lúc cậu muốn đi về hướng ngược lại, hốt nhiên phát hiện Katsuya hừng hực khí thế quay trở lại, giống như khi nãy đứng trước mặt cậu, nói: "Ngày mai thể hiện cho tốt." Nói xong, không cho Rokkaku cơ hội nói gì, nháy mắt thả nhanh cước bộ rời khỏi.

[ Kurosawa x Adachi ] Thiên Thần Hay E Thẹn 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ