Chương 5: Bí Mật Của Adachi

249 35 0
                                    

Chương 5: Bí Mật Của Adachi


Qua hai ngày, dự án mới cũng được thông qua, tinh thần Rokkaku triệt để sa sút.

Adachi và Kurosawa ngồi đối diện cậu trong nhà ăn, mặc kệ xung quanh ồn ào náo loạn, Rokkaku cũng không hé mở nửa lời, mang vẻ mặt bơ phờ nhìn chằm chằm phần cơm thượng hạng từ lâu đã nguội lạnh trên bàn, một bộ dạng thảm vô cùng.

Adachi yên lặng đánh giá Rokkaku, cậu không giống mọi ngày ở bên cạnh hai người liến thoắng không ngừng, cư nhiên hôm nay lại âm trầm đến lạ. Hai ngày trước sau khi từ bộ phận phát triển trở về, cậu ấy giống như người mất hồn, lúc nào cũng thẫn thờ, ngồi ngây ngốc một chỗ không nhúc nhích. Trưa nay khó khăn lắm Adachi mới đưa được cậu ra khỏi văn phòng, nhưng từ nãy giờ Rokkaku vẫn thủy chung giữ im lặng, Adachi thật sự tò mò, rốt cuộc ở bộ phận phát triển, Rokkaku chịu đả kích lớn nhường nào mới thành ra nông nỗi này.

Adachi đưa tay che miệng, hai mắt vẫn không rời khỏi người Rokkaku, hơi nghiêng người sang bên cạnh, kín đáo nói với Kurosawa: "Kurosawa, anh nói xem, có phải người ở bộ phận phát triển dùng khổ hình tra tấn cậu ấy không?"

Kurosawa sờ sờ cằm, suy nghĩ trong giây lát, mờ mờ ám ám nói: "Có thể."

Adachi không tự giác rùng mình một cái, bắt đầu mường tượng ra cảnh Rokkaku bị nhóm người cao lớn ở bộ phận phát triển vây quanh, càng nghĩ càng đáng sợ, Adachi ra sức lắc mạnh đầu, dứt khoát ném bay loại suy nghĩ khủng bố kia, nói: "Những lần trước em đến bộ phận phát triển bàn giao công việc cũng không thấy gì, chỉ bị bọn họ gắt gao theo dõi, một chân vừa bước vào sống lưng đã lạnh toát!"

Kurosawa khẽ nâng khóe môi, ở dưới bàn nắm tay Adachi, ôn thanh nói: "Sau này muốn đến bộ phận phát triển, anh đi cùng em."

Adachi "A" một tiếng, cười ngại ngùng, thấp giọng nói: "Được sao?"

Kurosawa nhẹ gật đầu, nhìn thấy cậu tươi cười xán lạn ở khoảng cách gần như vậy, nội tâm điên cuồng xao động, rất muốn vươn tay ôm cậu vào trong lòng, nhưng nhớ tới lúc ở nhà Adachi nhiệt tình phân tích khả năng bọn họ bị phát hiện ra sao, anh liền nhịn xuống, cười nói: "Phải. Anh nguyện ý trở thành vệ sĩ hộ tống Adachi!"

Adachi vất vả lắm mới không cười thành tiếng, hai tay nắn nắn gò má, cố gắng trấn tĩnh, nói: "Ừm..."

Rokkaku đã xem hết nổi, còn tưởng hai người bọn họ muốn an ủi cậu, kết quả lại tự mình nói chuyện với nhau, hoàn toàn không quan tâm sự tồn tại của cậu, càng nói càng hưng phấn, cười toe toét thế kia.

Rokkaku hung hăng cầm muỗng lên, xúc một muỗng cơm lớn cho lên miệng, cố gắng nhai nhai, sau đó nuốt xuống. Cơm thượng hạng cái gì chứ, mùi vị cũng không có, ăn cái con khỉ khô.

Rokkaku trong một thoáng ngắn ngủi ăn hết phần cơm của mình, nhanh chóng thu dọn, đứng lên muốn đi, không quên nói: "Em ăn xong rồi!"

Adachi lúc này mới nhận ra cậu và Kurosawa bất tri bất giác đã quên mất Rokkaku, mắt thấy cậu sắp đi, Adachi vội vàng tiến lên, vỗ vỗ vai cậu hai cái, tốt bụng an ủi: "Rokkaku cố lên nhé."

[ Kurosawa x Adachi ] Thiên Thần Hay E Thẹn 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ