"Cung Tuấn, cậu ta lại đang nhìn cậu."Bạn cùng bàn huých củi trỏ gọi Cung Tuấn, cảm thấy bộ dạng không chút lay động của đối phương quá mức vô vị, thêm mắm thêm muối nói: "Cậu ta thật sự là vô pháp vô thiên, bây giờ vẫn còn là trong giờ tự học, cũng không sợ bị chủ nhiệm nhìn thấy trong camera giám sát."
"Tuấn, cậu nếu không quay đầu liếc cậu ta một cái, cậu ta đã như vậy cả mười phút rồi đó, tôi thấy..."
Bạn cùng bàn rút tờ đề thi vật lý đang bị Cung Tuấn đè chặt ra, không chút ý tốt cười nói: "Đầu óc của cậu không hề đặt trên đề thi, bây giờ còn chưa viết được một chữ."
Cung Tuấn bị bạn cùng bàn làm cho phiền đến không chịu được, một tay kéo tờ đề vật lý vẫn còn trắng tinh của mình về, nghiến răng hung dữ nói: "Làm đề của cậu đi, không phải việc của mình thì đừng có mà xía mũi vào."
Bạn cùng bàn sợ anh thật sự tức giận, chỉ nhỏ giọng lầm bầm "Rồi rồi", cũng không dám tiếp tục làm phiền Cung Tuấn, một lần nữa trộm quét mắt về phía Trương Triết Hạn sau đó giả vờ nghiêm túc làm đề của mình.
Cung Tuấn bên cạnh nhíu chặt lông mày, ép mình cầm bút chì lên khoanh tròn những từ khóa cần chú ý trong đề, nhưng sự tập trung thường khiến anh kiêu ngạo giờ phút này đang chống lại chính chủ, sau khi đọc đề vài lần thì quên ngay lập tức. Ngược lại ánh mắt đang dính chặt trên lưng từ đầu giờ học đến giờ mới khiến anh để tâm.
Cái ánh mắt đó giống hệt chủ nhân của nó, vừa ngả ngớn vừa nhây.
Cung Tuấn "Đệt" một tiếng, tinh thần đã vỡ rồi thì không sợ nát quay người lại, cùng người kia mắt đối mắt.
Người con trai đang nằm gục trên bàn nghiêng đầu nhìn anh chợt lên tinh thần, mặt mày hớn hở giơ một tờ giấy trắng về phía Cung Tuấn, trên giấy vẽ một trái tim xấu đau xấu đớn.
Cung Tuấn bị cái trái tim lộn xà lộn xộn kia làm cho nghẹn lời, chỉ hận rèn sắt không thành thép xoay người sang chỗ khác.
Cung Tuấn thở dài, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, đến mức gần như không thể cầm được bút. Công thức số trước mặt đột nhiên uốn éo gom lại thành một đống, sau đó nhảy nhót hợp thành nụ cười của người anh vừa nhìn tới.
"Đồ bướm hoa..."
Cung Tuấn thấp giọng mắng Trương Triết Hạn.
Trương Triết Hạn đã theo đuổi Cung Tuấn hai tháng.
Bắt đầu từ lớp 11 khi hai người được phân cùng lớp, Trương Triết Hạn bật công tắc chế độ theo đuổi.
Không phải Cung Tuấn chưa từng được con trai tỏ tình, nhưng mà cái kiểu oanh oanh liệt liệt như Trương Triết Hạn thì đúng là lần đầu tiên.
Trương Triết Hạn là một học sinh văn nghệ trong lớp, học nhạc, khuôn mặt đẹp lại biết cách ăn mặc, lộng lẫy lòe loẹt như một chú bướm hoa. Không bao giờ chịu mặc đồng phục tử tế, cổ áo mở rất rộng, bị thầy chủ nhiệm mắng cũng không thèm để ý, chỉ cười cười nói lần sau sẽ chú ý.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoàn || Tuấn Triết || Hiệu ứng cánh bướm
FanfictionTuấn Triết | Hiệu ứng cánh bướm. Tên gốc: 蝴蝶效应 Tác giả: 阿絮荷包拿来 Link gốc: https://weibo.com/u/6304641311?is_all=1 Nhân vật: Tuấn Triết (Cung Tuấn x Trương Triết Hạn) Edit: Jin (Trăng đêm nay thật đẹp - 今晚的月亮真美•1640•) Bản dịch đã được sự cho phép của...